Skip to main content

Posts

Showing posts from July, 2010

Đối Đáp Thơ : Vô Thường 2

Khởi  Phạm Thái: Còn dòng máu chảy về tim, Thì còn những lúc lặng im rất buồn, Mai đời đến lúc chiều buông, Xin đừng đếm nữa vô thường đổi thay, Chút gì còn nắm trong tay, Cũng mong trả lại ngàn mây cuối trời. Nhak: Cũng mong trả lại ngàn mây cuối trời ... Trăm năm một giấc cuộc đời, Là cho hay nhận, là vơi hay đầy ? Những gì còn nắm trong tay Biết ai mà trả, biết ai mà đòi ? Tơ tình một sợi mà thôi, Ta thà ôm xuống tuyền đài còn hơn. Phạm Thái: Đừng ôm mãi nỗi buồn phận số Tan nát đi duyên nợ phù vân Chặng đường xóa vội dấu chân Dửng dưng với những tình thân hẹn hò Chẳng cất giữ tàn tro dĩ vãng Đời thi nhân thù-bạn mặc ai Lỡ lầm là sự tình trai Còn mong mang xuống tuyền đài để chi ?  Nhak: Câu số phận, hết ly lại hợp, Sợi tơ tình, tưởng hợp mà tan Tớ đây duyên nợ còn mang, Dám đâu mơ đến niết bàn mai sau. Dây lão nguyệt, dễ nào rứt bỏ, Hồn bướm hoa, cũng khó mà xa, Cầu mong hưởng cõi phật đà, Cậu lên tớ cũng gọi là cùng vui