"Than với củi sống chung cùng một phút Những tàn tro chẳng thể có hai đời Như que diêm chỉ có một tiếng cười Như ta chỉ có một đời tiêu phí" - Đồng Dao Mới của Du Tử Lê, trích fb một người bạn Này em ơi, xin em đừng đi vội, Thong thả cùng anh ngắm giọt nắng trôi, Tay nắm tay, ngón út cứ bồi hồi, Lưỡi trong lưỡi, đôi mắt em nêm chặt. Đã bao lần ngắm nhìn em nhắm mắt, Những lúc em nằm gối ngực lên anh, Say trong nhau, nếm giây phút trong lành, Mặc cho tấn trò đời nghiêng ngả. Với anh, em luôn là người lạ, Những say đắm ban đầu vẫn chẳng hề quen, Mùi hương em, sao vẫn khiến anh thèm, Nếm em mãi sao chẳng bao giờ chán. Chỉ cần được bên nhau thanh thản, Anh và em sống trọn được một đời, Còn kiếp sau để mặc cho ông trời, Dù thiên đàn, dù địa ngục, kiếp này em tất cả. Anh yêu em là bao lần hối hả, Chạy ngược chạy xuôi giữ mối chân tình, Ai biểu em hay cứ lặng thinh, Một tiếng cười em đổi bằng đời anh ngọn đuốc.