Skip to main content

Posts

Showing posts with the label _đối đáp xướng họa

Đối Đáp Thơ: Lại Thơ Răng Đe

Kể chuyện cũ thế này. Hổm dạo lại mấy diễn đàn thơ hồi xưa từng tham gia, vô tình đọc lại được một bài khá hung dữ của bản thân. Là vầy, trong thi đàn Thất Ngôn Bát Cú, có một em nào ngây ngô vô đăng một bài thơ quá tệ. Không chịu nổi nên làm một bài thơ mắng mỏ. Ẻm lại không biết ý tứ, làm thêm một bài nữa nói xéo nói xắt, thế là lại tiếp một bài mắng mỏ. Bài trong khung là ẻm làm, bài ngoài khung là mình đối đáp lại. Nhiều người cứ nghĩ sư tử ăn chay, thực không phải vậy. bóng người khuất trọn giữa non cao   bao năm biệt tích chốn phương nào   con ngóng từ phụ khắc khắc tưởng   khuê phòng quạnh quẻ thời thời than   tâm sanh u uất tâm sanh hận   nữa kiếp đợi người nữa kiếp oan   chỉ thương trẻ nhỏ phận đời bạc   nuốt lệ dìu con sống lầm than Làm thơ tùy hứng chẳng cần cao, Nhưng há mặc ai ngớ ngẩn nào ! Bằng trắc còn chưa thông chớ tưởng, Câu vần quá kém chẳng buồn than. Lời ngay, nói thẳng, xin đừng hận, Thơ nhạt, lạc đề, chẳn...

Đối Đáp Thơ: Vịnh Đèn Cầy

Thi hữu Trần Nguyễn Bảo xướng: Tim đèn người giấu ở đâu người? Mồi mãi mà duyên chẳng bén đôi! Dầu vẫn còn đầy sao chẳng cháy? Đêm đen dần cạn, tắt lòng côi... Còn que đóm cuối, mồi không nhỉ? Quẹt tiếp một lần, một nữa thôi! Đóm cháy đây rồi sao chẳng thấy, Tim người người giấu ở đâu người?  Chủ nhân thi viên hoạ lại:   Chớ để tim đèn bắt hơi người, Dẫu còn duyên nợ cũng lìa đôi. Lửa duyên đã cạn, mong gì cháy, Sáp hận còn nguyên, đóng giấc côi. Ngọn gió bạc tình chưa hết nhỉ, Que diêm luyến ái phải chừa thôi. Đoạn đành đóm cháy, ngơ không thấy, Chớ để tim đèn mộng nhớ người ! 

Đối Đáp Thơ: Nửa Muốn Về, Nửa Lại Không

Thi hữu Theros xướng: Lòng nửa muốn về nửa lại không, Luyến lưu gì nữa chút duyên hồng... Áo tơi còn vá bờ vai cũ! Nước đổ đi rồi hốt được không? Thôi nhé ân tình như giỏ trúc Bao giờ múc cạn biển đằng đông? Thương anh người hỡi còn hay chớ? Đừng để sớm khuya lạnh tấc lòng! Chủ nhân họa lại: Nửa bề lắm mối, nửa nằm không, Trời ghét cho nên nỗi má hồng. Gái lẳng lại còn mơ tình cũ, Thân si nên mới lạc duyên không. Lẳng lơ xin chớ so mai trúc, Sân hận khác gì sánh hạ đông. Muốn phận yên vui đừng có chớ, Hơi duyên chốc chốc lại xuân lòng !

Đối Đáp Thơ: Quán Cũ

Thi hữu Theros xướng: Lâu quá mình ko trở lại đây, Án nghiên mực bút, bụi phủ đầy... Nào ai xa vắng, quên hay nhớ? Người cũng biệt tăm, bạn với thầy! Dẫu trách dẫu hờn xin nói hết... Đừng đi đừng bỏ chốn thơ này! Rằng đâu mai mốt ta còn gặp.. Hay chỉ như hàng lá me bay... Chủ nhân họa lại: Bạn thơ, ta vẫn đợi nơi đây, Vẫn ước thi đàn lại đông đầy. Kẻ ở đành thôi câu thương nhớ, Người đi còn nợ tiếng bạn thầy. Có hờn trách nữa cùng quên hết, Lỡ nợ duyên nhau mới gặp này. Bốn biển năm châu còn được gặp, Nào phải phong vân tản mát bay...

Đối Đáp Thơ: Quán Thơ Bạn Cũ

Chủ nhân xướng: Đã bấy lâu nay chú vắng nhà, Lầu thơ thì vắng, bạn thời xa. Thân mình ở Pháp còn nhiều việc, Thơ chú nơi đây có mấy mà. Tháng tám năm nay về hỉ hả, Quán thơ bạn cũ sẽ la cà. Bạn yêu quý tớ thời nhớ đón, Sơn Nhất Tân lâu sẵn rượu trà ! Theros họa lại: Em làm chi biết bác xa nhà, Thi gác mình ênh, em xót xa. Chẳng biết trời Tây người lắm việc, Em than em trách cái mặn mà. Năm này tháng tám về rồi hả? Còn nhớ cơm thiu với trái cà?  Bạn quý lắm nghen, cần chi đón, Ghé về chốn cũ, sẵn rượu trà!

Đối Đáp Thơ: Lưu Luyến Chi Đây ?

Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo xướng: Lưu luyến chi đây một kiếp người? Hồn lan thân trúc khổ mười mươi! Vén lên làn tóc mang sương giá, Chuốt lại bờ mi vấy bụi đời... Họng đắng môi gầy tham chút ái Thân tàn ma dại khát tình người... Mặc cho thế sự thời chua chát Nhếch miệng cười ai, nửa miệng cười! Chủ Nhân Thi Viên họa: Thân trúc hồn lan cũng đời người Thoáng qua một khắc, mấy đôi mươi ? Trúc ôm thân trúc đành cùng giá Lan quyện môi lan chịu tiếng đời Mèn mét, kệ thây con luyến ái ! Chu choa, thèm chó cái lòng người ! Ta gieo mật ngọt trong đời chát, Ngó mỉa ông trời, sảng khoái cười ...

Đối Đáp Thơ: Đêm Vắng

Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo xướng: Đêm vắng ngồi nghe gió hát đêm Thân gầy tựa gối ngóng qua rèm, Vai sương trăng đậu cong nhành liễu Áo mỏng gió lùa dạ buốt thêm! Con mén ai xui mày gáy tiếng? Chẫu chàng ộp ệch vọng vào đêm... Hỡi người còn thức cho tôi hỏi: Tim lạnh, chăn dày đắp có êm? Chủ Nhân Thi Viên họa: Nhắm mắt còn mơ tiếng trăng đêm, Trăng tuôn câu hát khẽ lọt rèm. Nhớ người năm trước thân gầy liễu, Hỏi chuyện ngày sau tình nhạt thêm. Ngồi khóc cành hồng khôn bật tiếng, Đau tình con bướm lẫn vào đêm. Lấy ai còn thức đâu mà hỏi ? Kẻ khổ vờ say giấc mộng êm...

Đối Đáp Thơ: Thi Đàn Lạnh Lẽo

Chủ Nhân Thi Viên: Thi đàn lạnh lẽo vắng mông mênh Bừa bộn luật niêm, chữ tuềnh huềnh. Nhớ trước thi thư còn hăng hái, Mà giờ câu chữ cũng chông chênh. Bút nghiêm gửi tạm nơi trầm mặc, Danh lợi đành thôi chốn thác ghềnh.  Một mái một chèo xuôi chốn cũ, Ôm đàn uống rượu thảy thênh thênh. Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo: Bút tà lướt mực cứ lênh đênh; Mực đổ, nghiên nghiêng, sạn hóa ghềnh. Đâu sóng mà xô lay cán bút? Phải giang sao vỗ lạc thân thuyền? Chùng tay, giương mắt nhìn quanh quẩn Văn gác, lầu thơ, khách vắng tênh! Hớp chút men nồng, say hóa tỉnh Bao thầy bao bạn bỗng mình ênh! Thi Hữu Trần Ngọc Nhật: Thi thư vốn chẳng dám ngông nghênh, Niêm luật nằm lòng há thể quên. Chút ít bồi hồi khi gặp lại, Đành nhiều sơ sót lúc bồng bềnh! Chữ còn nông cạn mong tha thứ... Tình có đậm sâu phải gập ghềnh. Thoái bộ hối đầu xin vớt vát, Kẻo đau lòng xót tên hờn tên... Chủ Nhân Thi Viên: Một kẻ ra thơ, kẻ tiếp ngên...

Đối Đáp Thơ: Ghé Bước Lầu Thơ

Chủ Nhân Thi Viên xướng: Ghé bước lầu thơ, khách vắng hoe, Tường rêu lối cỏ chẳng buồn khoe. Bạn xưa giờ hẳn vui trò mới, Quán cũ thôi đành lặng tiếng chòe. Duyên đoạn, trách gì câu nói cũ, Nghĩa xưa, gửi lại nét chữ nhòe. Bạn thơ còn nhớ ân tình cũ, Đốt chút văn thơ lửa lập lòe. Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo họa: Ghé tai nghe ngóng, dưới tàng hòe, Tường vắng, chim chuyền hót chí choe! Bạn bút bây giờ đâu chẳng tới? Quán thơ từ ấy cũng buồn hoe... Duyên rơi lá rụng vàng mấy lũ? Nghĩa trọi nghiên trơ bụi phủ nhòe. Bạn đã xa rồi, ta vẫn ngủ?! Đốt dòng mộng mị dưới thân hòe... Thi Hữu Huỳnh Thanh An họa: Bóng chiều vương giọt nắng vàng hoe. Đời đã nhạt rồi chẳng dám khoe: Trắng xác vô hồn chôn mắt biếc, Đục ngầu vô cảm tiếng chim chòe. Thơ xưa vẫn đọng tràn trang giấy, Lệ cũ chưa tuôn thấm ướt nhòe. Cúi tạ đôi dòng người đốt xuống! Bụng còn mấy chữ móc ra lòe... Thi Hữu Trần Ngọc Nhật họa: Lạc ghé vườn xưa đóm lập l...

Đối Đáp Thơ: Bắt Đền V

Ghi chú: Nhân dịp trò chuyện cùng Rio Lâm, một văn sĩ trẻ ở Mỹ. Bắt đầu từ một câu nói : "nói tới nói lui không trả "nợ" cho em" của Rio Lâm.  Nợ em đã trả trăm lần, Mỗi lần trả một hai vần bài thơ. Bao giờ trả hết bơ vơ, Chúng mình ngồi lại cùng chờ chuyển luân ...

Đối Đáp Thơ: Bắt Đền IV

Chủ nhân: Hỏi anh giờ có trả không ?  Bao nhiêu nước mắt nhói lòng bao đêm.  Cười em nhân thế trả thêm,  Cười anh nhân thế êm đềm trả thay, [ Trăm năm một giọt nồng cay,  Trả sao cho đủ tháng ngày trầm luân ... *] [...*] Phần này đánh sau nên phần tiếp thơ bắt đầu từ câu trước. Rio Kiddo: Trách chi tình bạc đời cay,  Trách chi ảo mộng nợ vay trăm lần,  Duyên nghiệp đã lỡ vào thân,  Sao người không trả phân vân sự đời? Chủ nhân: Sự đời chẳng phải dùng lời, Trăm duyên một mộng đợi người cùng trao. Dù cho vạn đắng ngàn đau,  Vẫn xin cùng một lối vào nhân gian... Rio Kiddo: Cửa trần đã khép năm xưa,  Người xưa quên lối, ai đưa đường về.  Một mộng một tỉnh một mê.  Ngàn năm vẫn một lời thề chóng phai. Chủ Nhân: Yêu nhau cơ sự liêu trai,  Anh quên, em nhớ chờ ngày tái sinh,  Em quên, anh vẫn chung tình,  Cùng nhau qua cửa tam sinh một lần... Rio Kiddo: Cảnh giới nà...

Đối Đáp Thơ: Bắt Đền III

Ác sao bằng Đức Như Lai,  Bao nhiêu tăm tối sửa sai một lần,  Hiền sao bằng Ma Ba Tuần,  Bao nhiêu không sắc một lần hỏi vay... Nhân dịp "sửa ác thế", "mà giờ anh có trả không ?". Trò chuyện cùng Rio Kiddo.

Đối Đáp Thơ: Bắt đền II

Rio Kiddo:  Trầm luân một nải qua sông,  Đò không cập bên, người không đường về. BẮT ĐỀN ANH, MAU TRẢ NỢ ĐI Chủ nhân: Bắt đền đời cõi u mê,  Trả luôn cả lãi lời thề phù hoa... Rio Kiddo: Phù dung hoa sớm nở tối tàn,  Người đa mang lời thề không tan,  Giờ duyên nợ thì đành phải trả,  Anh không trả, sau đừng than van. Chủ Nhân: [ Phù dung sớm nở tối tàn,  Thề xưa người đã đa mang không thành,  Giờ duyên phải trả cho đành,  Anh ơi không trả, sau thành than van... *] [...*] Chỉnh thơ

Đối Đáp Thơ: Bắt Đền I

"Ấy tuổi chưa già, đầu vội bạc.  Hôm nay khen lộn một bài thơ..."                                                     - Đoản cú của tôi. Bắt em lên đỉnh phù vân,  Đền em một cõi trắng ngần non tiên.  Trống không trong một ưu phiền,  Lảng đi cho hết một miền trầm luân. Tâm hồn đợi một hơi xuân,  Giản đơn cho bớt tổn thương trên đời. Em ơi anh nói đừng cười,  Lời em cay nghiệt thành lời văn thơ. Nhân dịp "Bắt đền", "Đánh trống lãng", "tâm hồn phụ nữ mà tổn thương thì ko đơn giản đâu". Trò chuyện cùng Rio Kiddo.

Đối Đáp Thơ: Cơn mơ-Nước mắt

Theros xướng: Cơn mơ gởi lại bên thềm cũ, Người đã đi rồi biệt mấy thu? Hai đứa đôi đường, duyên phận trái, Mỗi người một lối, gác sầu ưu. Một mai gặp gỡ, còn chào hỏi, Hay sẽ phớt lờ, bước vô tư? Duyên hết nợ tàn, âu cũng phận, Xin sầu chớ để luống trang thư... Chủ Nhân đáp: Nước mắt chăng còn say mộng cũ, Bao nhiêu duyên nợ đã thiên thu. Cười trời khéo xếp bao ngang trái, Rủ đất cùng nâng chén phiền ưu. Tình bạc quên rồi xin chớ hỏi, Duyên mòn cố nhớ để ưu tư ? Mượn chuyện cổ kim sầu chút phận, Chết rồi xin đốt mấy tâm thư ...

Đối Đáp Thơ: Tiểu Đối Thi

Dẫn: Thể loại đối thi này thú vị ở chỗ mỗi câu đều có từ đối lập nhau. Trong câu càng có nhiều cặp đối lập lại càng hay. Ath xướng: Kẻ khóc người cười có nhớ chi. Làng chơi ong bướm đến rồi đi. Buồn thân bán phấn, mua vui khách, Nhục cảnh buôn hương, tiếp rượu tì. Phận đã bạc rồi sao thắm lại? Duyên chưa đầy vại vội vơi đi... Rượu thơ có đượm trên môi nhạt? Say đã bao lần, tỉnh mấy khi? Ghi chú: khóc-cười; đến-đi; buồn-vui; bán-mua; bạc-thắm; đầy-vơi; đượm-nhạt; say-tỉnh; tổng cộng 8 cặp. Chủ nhân họa: Cố nhớ, giả quên để được chi ? Yêu gì kẻ đến với người đi ? Bán sầu, mua lấy niềm vui khách, Vứt quý, lượm thêm kiếp tiện tì Phận lạnh, duyên nồng, vui cũng khổ Nợ dài, tình ngắn, đến như đi Khóc cười, thêm bớt tình nồng nhạt Say tỉnh méo tròn biết mấy khi ? Ghi chú: nhớ-quên; đến-đi; sầu-vui, bán-mua; vứt-lượm; quý-tiện; lạnh-nồng; vui-khổ; dài-ngắn; đến-đi; khóc-cười; thêm-bớt; nồng-nhạt; say-tỉnh; méo-t...

Đối Đáp Thơ: Cung Tiên

Hạ Du: Nhân tình thế thái vốn oan khiên Hận hận yêu yêu cũng muộn phiền  Hữu ý, lạc hoa trôi mấy nẻo Vô tình, lưu thủy chảy bao niên Đời đời rối rắm trong từ “nợ” Kiếp kiếp loanh quanh bởi chữ “duyên” Nợ nợ duyên duyên hà tất giữ Chi bằng trở lại chốn cung tiên.. Chủ Nhân: Cung tiên há có chỗ để về ? Đã lụy trần gian đắm bến mê. Còn tưởng thanh tao cười lãng thủy, Đã thôi ân nghĩa chữ phu thê. Nợ ôm một kiếp sầu đau đớn, Duyên giữ muôn dây mới não nề. Duyên nợ chút này ai muốn giữ ? Trần gian trót lỡ một câu thề !

Đối Đáp Thơ: Nhắn nơi chín suối

Tiêu Phong xướng: Lời cuối tạ từ với cố hương , Lỡ làng bao giấc mộng văn chương . Năm ròng tháng rã mòn phiên khúc , Tháng lại ngày qua nỡ đoạn trường . Chờ đợi mõi mòn không trở lại , Bảy mùa lá rụng với phong sương . Người nơi chốn ấy nào có biết , Giấc mộng năm nào hóa khói hương ... Nhak đáp: Cuối mặt ai người nhớ cố hương , Bao năm chìm đắm chút văn chương . Đàn ai khéo gảy sầu muôn khúc Tình kẻ vô tâm lạnh mộng trường Góp chút hơi xuân còn sót lại Nhổ từng lọng tóc đã phai sương Năm xưa thà chẳng cùng quen biết , Có lẽ duyên này chẳng nhuốm hương ...

Đối Đáp Thơ: Thất Ngôn Bát Cú 7

Giang Tiểu Ngư Xướng: Tri âm đối ẩm giận mà chi Giao kết bấy lâu học được gì Cũng chỉ dăm ba điều chẳng dịch Tựa rằng đôi chín chuyện không di Như lòng quân tử mang chi nặng Sương phủ phiên sầu chẳng vội đi Trong giấc mơ đời xin lặng bước Khói mờ chẳng phủ ... sẽ đôi khi ...  Nhak đáp: Một lòng cao ngạo vấn vương chi , Giữ chút sân si để làm gì ? Cốt cách phong lưu chừ đã dịch , Tinh thần phóng khoáng có hề di . Vai không danh lợi nên nào nặng , Chân vướng tơ tình vẫn nhẹ đi . Còn mất, thị phi đều nhịp bước , Cái tiếng anh hùng được mấy khi ...

Đối Đáp Thơ: Mời Thơ

Dẫn: Ngày nhàn chẳng có gì làm, Cùng nhau thi hội mở đàn viết thơ. Việc đời cứ mặc nhởn nhơ, Mời cùng thi hữu ngẩn ngơ mấy lời ... Máu làm thơ lâu lâu lại trỗi, dù thơ chẳng hay, luật chẳng giỏi, cũng muốn để lại cho đời gì đó gọi là. Thi hữu lỡ ghé qua quán sao không để lại vài dòng lục bát để người làm thơ có chút vui vầy, cũng là để quán thơ đỡ lạnh lẽo. Đôi dòng vu vơ ...  Nhak Xướng: Yêu nhau trong cõi ta bà, Vui vầy thì ít, chia xa thì nhiều. Vì đời dài có bao nhiêu, Cùng nhau bước những buổi chiều thảnh thơi ... Floran : Người một nơi ta một nơi Song song đối đối cả trời chiêm bao Gần nhau là biết khi nào Thôi thì cứ chuốc tiêu dao lặng thầm Still_be_sea: Gặp rồi lại cứ trầm âm Để tình ưu uất vào mầm tay nhau Trái tim trao mới biết đau Đến khi dã biệt, lệ sầu tư trang... Nhak : Lẳng lơ ngọn gió mơn mang, Khéo trêu cánh bướm mơ màng mộng tiên. Đang say trong giấc cô miên, Chợt đâu miền giác, cõi thiền quây quanh ... ...