Skip to main content

Posts

Showing posts from December, 2013

Sáng Tác Thơ: Không Phải

Không phải ôm cũng chẳng phải hôn, Chỉ là đôi mắt đã không hồn. Hôm qua tim vẫn còn nhịp đập, Mà kẻ si tình đã mất khôn. Không phải yêu cũng chẳng phải thương, Chỉ là say nắng giữa bụi đường. Hôm qua nước mắt vừa loang áo, Vừa mới tương tư đã đoạn trường. Không phải này cũng chẳng phải kia, Chỉ là nhung nhớ sớm chia lìa. Hôm qua sông núi còn thề thốt, Mà sớm quên hơi bóng lia thia*. * Dân ca: "Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi."

Đối Đáp Thơ: Vịnh Đèn Cầy

Thi hữu Trần Nguyễn Bảo xướng: Tim đèn người giấu ở đâu người? Mồi mãi mà duyên chẳng bén đôi! Dầu vẫn còn đầy sao chẳng cháy? Đêm đen dần cạn, tắt lòng côi... Còn que đóm cuối, mồi không nhỉ? Quẹt tiếp một lần, một nữa thôi! Đóm cháy đây rồi sao chẳng thấy, Tim người người giấu ở đâu người?  Chủ nhân thi viên hoạ lại:   Chớ để tim đèn bắt hơi người, Dẫu còn duyên nợ cũng lìa đôi. Lửa duyên đã cạn, mong gì cháy, Sáp hận còn nguyên, đóng giấc côi. Ngọn gió bạc tình chưa hết nhỉ, Que diêm luyến ái phải chừa thôi. Đoạn đành đóm cháy, ngơ không thấy, Chớ để tim đèn mộng nhớ người !