Skip to main content

Posts

Showing posts with the label Tạp Ký

Bình Luận : Trọng Đường Luật, Khinh Lục Bát

Nhân lời trách của PT rằng: "NHAK trọng Đường Luật, khinh Lục Bát" NHAK rằng: Thơ lục bát, ít luật nên khó làm. Phàm làm phải có ý tình dào dạt, nếu không câu chữ trở thành tầm thường. NHAK ít làm vì nó khó chứ không phải vì không thích ...  Thơ lục bát, vần điệu uyển chuyển , đem thơ đường ra so sánh, một như quân tử khuôn phép, dù là cái tình cũng một màu đứng đắn trang ngiêm; một lại như lãng tử chốn thế gian, thấy vui là vui, thấy buồn là buồn, cái tâm thật nhẹ nhàng mà dào dạt, dù khi cứng cỏi, rắn lòng cũng không khỏi ngào ngạt thương yêu.  Thơ chẳng phải là để chứa tâm tư đó sao? Sao cứ phải phân định rạch ròi ... Lục bát cũng dc, mà Đường luật cũng tốt ... Khí vị đất trời có cả Xuân Hạ Thu Đông, đất trời công vị mà cũng còn không ghét Hạ Đông, Lấy lòng yêu riêng Xuân Thu mà đối đãi, còn ta phân định Tàu hay Ta chẳng hóa ra quá ư thiên kiến đó sao? Làm thơ phàm thể hiện được cái tâm tình của con người thì đều kể là đáng đọc ... Dám đâu khin...

Đối Đáp Thơ: Yết Hậu lần 3

PT: Nhak, Tuyết, phạm cũng hay Biết đâu một duyên này Trẫm mê luôn hai bé Ai nhỏ ai lớn đây? Tái bút: Nhak làm bé nhá? Nhak: Tớ đây tuy chẳng hạng anh hùng Nào phải đàn bà thắt dây lưng Có đâu theo cậu, còn làm bé ? Mơ đi kưng !! PT: Thôi mà đừng giận bé yêu Cho bé làm lớn, anh chiều bé nha Phòng này chỉ có ba ta Một giường lớn bé có là gì đâu. Nhak: Tớ đây tớ thix ở 1 mình Chẳng để cho ai động lòng trinh Cậu chớ có ngông, coi thường tớ tường minh ? HVT: "Chém cha cái kiếp lấy chồng chung Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng" Em chẳng thèm vương chi nợ ấy Sống ung dung! PT: Anh hứa chăn bông cho đắp chung Bên em bên nhak với anh cùng Ngày say thơ phú, đêm vui thú Thấy thật sung! Tái bút: Nhak nè Bởi có lòng trinh anh mới thương Chứ không anh đá cổ ra đường Chớ mà ngạo nghễ toi đời gái nghe nương! Nhak: Đây đây xin chớ nói câu thương Hám hố cho nên chẳng có đường Cái đường duyên nợ, ta đã cắt: Chán chường !! Nói tới nói lui chiện đ...

Dịch Thơ: Mô Ngư Nhi - Nhạn Khâu của Nguyên Hiếu Vấn

Ai coi tiểu thuyết hay phim cổ trang Thần Điêu Hiệp Lữ của Kim Dung, chắc ai cũng có ấn tượng về bài thơ của Lý Mạc Sầu. Không ít người thuộc lòng, nhưng chắc không phải ai cũng rõ xuất xứ bài này. Trong tác phẩm Thần điêu hiệp lữ của Kim Dung, Lý Mạc Sầu chỉ hát nửa đầu của bài từ mà thôi: Hỏi thế gian Tình ái là gì nhỉ ? Sống chết một lời hứa luỵ Nam Bắc phân chia hai đàng Mưa dầm nắng dãi quan san Cánh chim bạt gió muôn ngàn khổ đau Chung quy một kiếp tình sầu Khi vui gang tấc Ngàn sầu biệt ly Biết cùng ai, biết nói gì Chỉ trông mây núi người đi không về... Bài này là một bài từ, nguyên văn như sau: Phần hán văn:  摸魚兒-雁丘 問世間、情是何物, 直教生死相許? 天南地北雙飛客, 老翅幾回寒暑。 歡樂趣、 離別苦, 就中更有痴兒女。 君應有語, 渺萬里層雲。 千山暮雪, 只影向誰去? 橫汾路、 寂寞當年蕭鼓, 荒煙依舊平楚。 招魂楚些何嗟及, 山鬼暗啼風雨。 天也妒、 未信與, 鶯兒燕子俱黃土。 千愁萬古, 為留待騷人。 狂歌痛飲, 來訪雁丘處。 Phiên âm: Mô ngư nhi - Nhạn khâu Vấn thế gian tình thị hà vật Trực giao sinh tử tương hứa Thiên nam địa bắc song phi khách Lão sí kỷ hồi hàn thử ...

Tiếng Việt Ngữ Pháp

Sao Nó Bảo Đến Không? Sao nó không đến bảo ? Sao? Nó bảo đến không? Sao nó đến không bảo? Sao bảo nó không đến? Sao? bảo nó đến không? Sao? Bảo nó đến không? Sao bảo không đến nó? Sao? Đến bảo nó không? Sao đến không bảo nó? Sao đến nó bảo không? Sao không đến bảo nó? Sao không bảo nó đến? Nó bảo sao không đến? Nó bảo không đến sao? Nó đến, sao không bảo? Nó đến, không bảo sao? Nó đến, sao bảo không? Nó đến bảo không sao! Nó đến, bảo sao không? Nó không bảo, sao đến? Nó không bảo đến sao? Nó không đến bảo sao? Bảo sao nó không đến? Bảo! Sao không đến nó? Bảo nó sao không đến? Bảo nó: đến không sao. Bảo nó đến sao không? Bảo nó không đến sao? Bảo đến sao nó không? Bảo đến nó không sao! Bảo không, sao nó đến? Bảo! Không đến nó sao? Đến! Sao nó bảo không? Đến! Sao bảo nó không? Đến nó bảo không sao. Đến nó không bảo sao. Đến nó sao không bảo? Đến bảo nó không sao! Đến bảo sao nó không… Đến không bảo nó sao? Đến không? Bảo sao nó... Không sao! Bảo ...