Skip to main content

Posts

Showing posts from May, 2013

Sáng Tác Thơ: Sài Gòn Tương Tư Bệnh

Vợ đi, chồng ở nhà chơi, mà sao bức rức đứng ngồi không yên... Hôm qua em khám ở xa, Anh ngồi ở nhà ghểnh cổ chờ em. Sài gòn cảnh lắm người thêm, Sợ là lên đó bệnh lên mấy phần. Yêu em chỉ bệnh một lần, Tương tư từ đó có cần khám đâu ?

Sáng Tác Thơ: Ngắm Em

"Webcam mờ nữa rồi em, Ông trời chẳng muốn cho mềnh gần nhau" Nhìn qua ảo bóng hình em, Dâm tình một nỗi ướt nhèm môi anh. Mắt em lơi lả trong xanh, Mưa nguồn đâu chảy suối lành ẩn trong. Em cười gạ bán mênh mông, Cho anh chật hẹp say lòng đắng yêu. Mai tình dẫu lỡ phai nhiều, Đắ ng cay xin giữ một chiều đơn anh.

Đối Đáp Thơ: Lưu Luyến Chi Đây ?

Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo xướng: Lưu luyến chi đây một kiếp người? Hồn lan thân trúc khổ mười mươi! Vén lên làn tóc mang sương giá, Chuốt lại bờ mi vấy bụi đời... Họng đắng môi gầy tham chút ái Thân tàn ma dại khát tình người... Mặc cho thế sự thời chua chát Nhếch miệng cười ai, nửa miệng cười! Chủ Nhân Thi Viên họa: Thân trúc hồn lan cũng đời người Thoáng qua một khắc, mấy đôi mươi ? Trúc ôm thân trúc đành cùng giá Lan quyện môi lan chịu tiếng đời Mèn mét, kệ thây con luyến ái ! Chu choa, thèm chó cái lòng người ! Ta gieo mật ngọt trong đời chát, Ngó mỉa ông trời, sảng khoái cười ...

Đối Đáp Thơ: Đêm Vắng

Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo xướng: Đêm vắng ngồi nghe gió hát đêm Thân gầy tựa gối ngóng qua rèm, Vai sương trăng đậu cong nhành liễu Áo mỏng gió lùa dạ buốt thêm! Con mén ai xui mày gáy tiếng? Chẫu chàng ộp ệch vọng vào đêm... Hỡi người còn thức cho tôi hỏi: Tim lạnh, chăn dày đắp có êm? Chủ Nhân Thi Viên họa: Nhắm mắt còn mơ tiếng trăng đêm, Trăng tuôn câu hát khẽ lọt rèm. Nhớ người năm trước thân gầy liễu, Hỏi chuyện ngày sau tình nhạt thêm. Ngồi khóc cành hồng khôn bật tiếng, Đau tình con bướm lẫn vào đêm. Lấy ai còn thức đâu mà hỏi ? Kẻ khổ vờ say giấc mộng êm...

Đối Đáp Thơ: Thi Đàn Lạnh Lẽo

Chủ Nhân Thi Viên: Thi đàn lạnh lẽo vắng mông mênh Bừa bộn luật niêm, chữ tuềnh huềnh. Nhớ trước thi thư còn hăng hái, Mà giờ câu chữ cũng chông chênh. Bút nghiêm gửi tạm nơi trầm mặc, Danh lợi đành thôi chốn thác ghềnh.  Một mái một chèo xuôi chốn cũ, Ôm đàn uống rượu thảy thênh thênh. Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo: Bút tà lướt mực cứ lênh đênh; Mực đổ, nghiên nghiêng, sạn hóa ghềnh. Đâu sóng mà xô lay cán bút? Phải giang sao vỗ lạc thân thuyền? Chùng tay, giương mắt nhìn quanh quẩn Văn gác, lầu thơ, khách vắng tênh! Hớp chút men nồng, say hóa tỉnh Bao thầy bao bạn bỗng mình ênh! Thi Hữu Trần Ngọc Nhật: Thi thư vốn chẳng dám ngông nghênh, Niêm luật nằm lòng há thể quên. Chút ít bồi hồi khi gặp lại, Đành nhiều sơ sót lúc bồng bềnh! Chữ còn nông cạn mong tha thứ... Tình có đậm sâu phải gập ghềnh. Thoái bộ hối đầu xin vớt vát, Kẻo đau lòng xót tên hờn tên... Chủ Nhân Thi Viên: Một kẻ ra thơ, kẻ tiếp ngênh,

Đối Đáp Thơ: Ghé Bước Lầu Thơ

Chủ Nhân Thi Viên xướng: Ghé bước lầu thơ, khách vắng hoe, Tường rêu lối cỏ chẳng buồn khoe. Bạn xưa giờ hẳn vui trò mới, Quán cũ thôi đành lặng tiếng chòe. Duyên đoạn, trách gì câu nói cũ, Nghĩa xưa, gửi lại nét chữ nhòe. Bạn thơ còn nhớ ân tình cũ, Đốt chút văn thơ lửa lập lòe. Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo họa: Ghé tai nghe ngóng, dưới tàng hòe, Tường vắng, chim chuyền hót chí choe! Bạn bút bây giờ đâu chẳng tới? Quán thơ từ ấy cũng buồn hoe... Duyên rơi lá rụng vàng mấy lũ? Nghĩa trọi nghiên trơ bụi phủ nhòe. Bạn đã xa rồi, ta vẫn ngủ?! Đốt dòng mộng mị dưới thân hòe... Thi Hữu Huỳnh Thanh An họa: Bóng chiều vương giọt nắng vàng hoe. Đời đã nhạt rồi chẳng dám khoe: Trắng xác vô hồn chôn mắt biếc, Đục ngầu vô cảm tiếng chim chòe. Thơ xưa vẫn đọng tràn trang giấy, Lệ cũ chưa tuôn thấm ướt nhòe. Cúi tạ đôi dòng người đốt xuống! Bụng còn mấy chữ móc ra lòe... Thi Hữu Trần Ngọc Nhật họa: Lạc ghé vườn xưa đóm lập l

Sáng Tác: "Thơ Thanh Giảng Tục" và "Thơ Tục Giảng Thanh"

Dẫn: "Thơ Thanh Giảng Tục" và "Thơ Tục Giảng Thanh" là hai loại trào phúng trong thơ tương đối thú vị, nhưng ít được coi trọng vì trái với lễ nghĩa thông thường.  "Thơ Thanh Giảng Tục" tức là bài thơ lời lẽ thanh cao, nhưng hàm nghĩa bên trong lại thô tục, thường là tả lại những cảnh phòng the. "Thơ Tục Giảng Thanh" tức là bài thơ lời lẽ thô tục, gợi cho người đọc những hình ảnh tục tiểu, nhưng giải nghĩa ra thì lại là những hình ảnh rất bình thường, trong sáng.  Thơ Thanh Giảng Tục:   Đánh Trận Đêm Một kẻ trông xuôi, kẻ chổng đầu, Anh hùng điên đảo giữa đêm thâu. Hang hùm mở thẳng đường hiểm địa, Kiếm ngọc đâm xuyên lối ngục sâu. Hai tướng giao tranh giành một tối, Tinh binh công tiến đánh giờ lâu. Thủy công, biển nước tràn hang cốc, Thắng trận, lui quân rửa máu sầu. Thơ Tục Giảng Thanh:  Thử Giầy Mới Hì hục hai tay mở lỗ tròn, Đút vào sao thấy hãy còn non. Thọc sâu, cả mép liền khít chặt. Thúc