Skip to main content

Posts

Showing posts with the label Thể Cổ Phong

Dịch Thơ: Tô Tiểu Tiểu Mộ của Lý Hạ

Bài gốc: 蘇小小墓     幽蘭露如啼眼, 無物結同心。 煙花不堪剪, 草如茵松如蓋。 風為裳水為佩, 油壁車夕相待。 冷翠燭勞光彩, 西陵下風吹雨。 Phiên Âm: Tô Tiểu Tiểu Mộ U lan lộ như đề nhãn, Vô vật kết đồng tâm. Yên hoa bất kham tiễn, Thảo như nhân, tùng như cái. Phong vi thường, thủy vi bội, Du bích xa, tịch tương đãi. Lãnh thúy chúc, lao quang thái, Tây lăng hạ, phong xuy vũ. Nhak dịch: Mộ Tô Tiểu Tiểu Cánh lan sương đọng lệ tuôn, Lấy chi mà kết sợi buồn đồng tâm. Khói hoa lìa bỏ sao cam, Cỏ xanh làm thảm, thông làm ô che. Gió thành áo, nước điểm khoe, Hẹn hò ban tối, ngồi xe ngọc ngà. Ma trơi lờ lững xa xa, Tây Lăng chốn cũ, nhạt nhòa gió  mưa ...

Sáng Tác: Ái Tình Là Cái Chi Chi ?

Ái Tình là cái chi chi Ái tình là cái chi chi Không phải người thân cũng hoen mi Vui tương ngộ Buồn phân ly Gặp gỡ sinh lòng thân thiết Bên nhau nhớ nhau da diết Bao giờ cho đến thời ly biệt Khiến cho nhau ruột thắt lòng đau Làm cho nhau cơ cực gian lao Uất hận mà chi Đớn đau làm gì Xưa nay có ai thoát khỏi câu tình ái Nhắc cẩn thận vẫn vướng hoài Biết bao nhiêu lần nói câu không thể Biết bao nhiêu lần đòi đoạn u mê Tưởng đã đến gần bờ hạnh phúc Vẫn vướng vào tình ái ê chề Lạnh bờ môi Tiếc thương tôi Lòng này chợt đến nơi thiên đàng Cho đời ai mệt mỏi Cho lòng ai rối bời Đón ánh nắng bình minh sang Lãng du mãi trên đất trời rộng mở Ta đi trong mênh mang Ai đi mà thêng thang  Phạm Thái : Biết là không mãi mãi Nhưng ước gì thời gian khi ấy Dừng lại ít lâu Biết là đầu môi chót lưỡi những câu... Nhưng vẫn ước, ta cứ tin như thế Biết là sự vĩnh hằng chẳng thể Như nước ...

Dịch Thơ: Đạp Sa Hành Xuân Mộ

 Nguyên Tác: 踏莎行-春暮 春色將闌, 鶯聲漸老。 紅英落盡青梅小。 畫堂人靜雨濛濛, 屏山半卷餘香嫋。 密約沈沈, 離情杳杳。 菱花塵滿慵將照。 倚樓無語欲銷魂, 長空黯淡連芳草。  Phiên Âm: Đạp sa hành - Xuân mộ Xuân sắc tương lan, Oanh thanh tiệm lão. Hồng anh lạc tận thanh mai tiểu. Hoạ đường nhân tĩnh mãn mông mông, Bình sơn bán yểm dư hương niểu. Mật ước trầm trầm, Vô tình diểu diểu. Lăng hoa trần mãn dung tương chiếu. Ỷ lâu vô ngữ dục tiêu hồn, Trường không ảm đạm liên phương thảo.  Nhak dịch: Màu xuân cũ, tiếng oanh già, Mai non chưa nở, Hồng hoa đã tàn. Buồng hoa, mưa khóc mang mang, Núi xa nửa khép, nhẹ nhàng thoảng hương. Ước hẹn nhòa, tình chẳng vương, Bụi kia để mặc, soi gương chán rồi. Dựa lầu ước chết mà thôi, Khắp trời, cỏ ngát những lời tóc tang ...

Sáng Tác: Đạp Sa Hành - Còn Yêu

Dẫn: Lâu lâu chuyển qua Tống Từ một tý, mô phỏng Đạp Sa Hành, làm một bài Còn Yêu Người xưa đi đâu, Còn ta ở lại, Bao ngày lặng lẽ, lòng tê tái. Tháng năm mệt mõi, áo phai màu. Chẳng mơ thêm nữa, câu yêu mãi ... Một giấc mộng dài. Mấy phen đòi đoạn, Còn tham môi ấm, làn hơi thoảng. Mang thân sầu giải, chút men say. Nhớ người, xem mạch: tim còn loạn ! ...

Dịch Thơ: Đạp Sa Hành của Âu Dương Tu

Nguyên tác: 踏莎行 候館梅殘, 溪橋柳細, 草薰風暖搖征轡。 離愁漸遠漸無窮, 迢迢不斷如春水。 寸寸柔腸, 盈盈粉淚, 樓高莫近危闌倚。 平蕪盡處是春山, 行人更在春山外。  Phiên âm: Hậu quán mai tàn, Khê kiều liễu tế, Thảo huân phong noãn dao chinh bí. Ly sầu tiệm viễn tiệm vô cùng, Điều điều bất đoạn như xuân thuỷ. Thốn thốn nhu trường, Doanh doanh phấn lệ, Lâu cao mạc cận nguy lan ỷ. Bình vu tận xứ thị xuân san, Hành nhân cánh tại xuân san ngoại.   Dịch nghĩa: Nơi quán nghỉ, hoa mai đã tàn Cầu bên khe, lá liễu lăn tăn Cỏ thơm, gió ầm, cương ngựa ruổi dong Nỗi buồn chia ly càng xa càng không biết là cùng Chảy dài không đứt như nước dòng xuân Từng tấc, từng tấc ruột mềm Rưng rưng tràn đầy đầy nước mắt Lầu cao chớ ra đứng tựa ngoài lan can Tầm mắt nhìn xa tít, đó là núi xuân Ngưới đi lại ở ngoài núi xuân đó  Nhak dịch: Hoa tàn, quán cũ, Cầu khe, liễu rũ, Cỏ thơm, gió hú, Cầm cương vui thú, Chia ly buồn cũ còn lưu Suối xuân dòng cũ còn lưu dấu hoài... Đoạn đoạn ruột đau Rưng r...

Dịch Thơ: Cửu Biệt Ly của Lý Bạch

H án V ăn : 久別離 別來幾春未還家,  玉窗五見櫻桃花。  況有錦字書,  開緘使人嗟。  至此腸斷彼心絕,  雲鬟綠鬢罷梳結,  愁如回飆亂白雪。  去年寄書報陽臺,  今年寄書重相催。  東風兮東風,  爲我吹行雲使西來,  待來竟不來,  落花寂寂委蒼苔。 Phi ên Âm: C ửu Bi ệt Ly Biệt ly kỷ xuân vị hoàn gia Ngọc song ngũ kiến anh đào hoa Huống hữu cẩm tự thư Khai giam sử nhân ta Chí thử trường đoạn bỉ tâm tuyệt Vân hoàn lục mấn bãi sơ kết Sầu như hồi phiêu loạn bạch tuết Khứ niên ký thư báo Dương Đài Kim niên ký thư trùng tương thôi Đông phong hề đông phong Vị ngã xuy hành vân sử tây lai Đãi lai cánh bất lai ! Lạc hoa tịch tịch uỷ thương đài... Ch ủ Nh ân  dịch: Đã mấy lần xuân chẳng ghé nhà, Cành đào năm bảy bận ra hoa. Thư ai gửi từ xa, Làm khắc khoải lòng ta. Tâm hồn một khối như lìa cắt, Mái tóc hai màu thôi chải thắt, Băng tuyết mấy lần lòng khúc trắc. Năm trước gửi thư lên Dương đài, Năm nay gửi thư giục van ...

Dịch Thơ : An định thời tiết của Tuệ Trung thượng sĩ - Thời Lý

An định thời tiết của Tuệ Trung thượng sĩ - Thời Lý   Hán Văn: 生死由來罷問程, 因緣時節自然成。 山雲也有出山勢, 澗水終無投澗聲。 歲歲花隨三月笑, 朝朝雞向五更鳴。 阿誰會得娘生面, 始信人天總假名。 Phiên  Âm   Sinh tử do lai bãi vấn trình, Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành. Sơn vân dã hữu xuất sơn thế, Giản thuỷ chung vô đầu giản thanh. Tuế tuế hoa tuỳ tam nguyệt tiếu, Triêu triêu kê hướng ngũ canh minh A thuỳ hội đắc nương sinh diện, Thuỷ tín nhân thiên tổng giả danh. Dịch ngĩa: Sinh tử ko bit do dâu làm sao mà hỏi Thời tiết của "nhân duyên" cứ thế tự nó hình thành. Mây núi đã có cái thế bay ra khỏi núi, Nước suối không tiếng nào không phải là tiếng nước gieo vào lòng suối. Hàng năm, hoa vẫn nở vào tháng ba, Sáng sớm, gà vẫn gáy vào canh năm. Ai là người hiểu được mặt người mẹ, Mới tin rằng người và trời đều là giả danh. Bài của Phạm Hiển Thái dịch thể Lục Bát:   Tử sinh bần phú do trời Nhân duyên mưa nắng cõi đời tự nhiên Núi tung mây trắng khắp miền Suối reo âm điệu rất riêng đâu lầm H...

Sáng Tác: Vô Sự Nhàn

"...Quyền họa phúc trời tranh mất cả Chút tiện nghi chẳng trả phần ai ..."_ Trích Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Câu sinh tử nào cần chi phân giải, Lẽ thịnh suy há phải có nguyên nhân ? Cuộc trăm năm lỡ bước chốn phong trần, Chợt một giấc lần vào nơi mộng ảo. Người tỉnh táo, người tìm nơi cao ngạo, Ta say sưa, ta kiếm chốn thanh bình. Ta tầm thường, ta bỏ chuyện nhục vinh, Người trí xảo, người tranh câu yếu khỏe. Đây ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ, Này người khôn, người kiếm chốn lao xao. Tỉnh với say, chi biết thấp biết cao, Khôn và dại, nào là hơn là thiệt. Đời phù phiếm, rảnh đâu mà hối tiếc, Người bạc bèo, chi mệt phải ưu sầu. Vì xưa nay, họa phúc vốn nan cầu, Bởi kim cổ, hợp tan đâu dễ lượng. Việc ly biệt, chẳng sao mà miễn cưỡng, Chốn bể dâu, nào có thể so đo. Phúc trời cho, càng chẳng phải đắn đo, Họa mình tạo, chỉ hoài công lo lắng. Giấc Kê Khang, nào hay điều nhẹ nặng, Ngựa Tái Ông, đâu biết việc dữ lành. Cả thế gian, cùng đua chuyện phân t...