Hán Văn: 南行別弟 澹澹長江水﹐ 悠悠遠客情﹐ 落花相與恨﹐ 到地一無聲。 Phiên Âm: Nam hành biệt đệ Đạm đạm Trường Giang thuỷ, Du du viễn khách tình. Lạc hoa tương dữ hận, Đáo địa nhất vô thanh. Chủ Nhân dịch: Lững lờ nước cuộn trường giang, Hững hờ viễn khách xa mang khối tình. Hoa rơi như cũng thất tình, Nhẹ rơi xuống đất vô hình vô thanh. Chủ Nhân Bình: Bài này nhiều người dịch, mà chẳng mấy ai dịch hay vì có 2 bản dịch đắc địa của các cụ. Một là cụ Trần Trọng Kim : "Êm-đềm mặt nước Trường-giang, Khách xa luống những ngổn-ngang mốt tình. Hoa rơi dường cũng bất bình, Tả tơi xuống đất lặng thinh bùi ngùi. " Bản dịch này hay ở chỗ dịch tốt câu 3, vốn là dễ lại hóa khó, hạ được chữ "bất bình" rất đắc địa. Câu 1 và 2 tưởng khó mà thành dễ. Tuy dịch hơi xa nguyên tác, nhưng có khí thơ vượng. Vì vậy mà thành tuyệt tác dịch. Hai là cụ Nam Trân "Sông dài nước chảy lênh đênh;...
http://writer.NgoHoAnhKhoi.info Nhàn Hàn Am Ký [閒寒庵記]