Kể chuyện cũ thế này. Hổm dạo lại mấy diễn đàn thơ hồi xưa từng tham gia, vô tình đọc lại được một bài khá hung dữ của bản thân. Là vầy, trong thi đàn Thất Ngôn Bát Cú, có một em nào ngây ngô vô đăng một bài thơ quá tệ. Không chịu nổi nên làm một bài thơ mắng mỏ. Ẻm lại không biết ý tứ, làm thêm một bài nữa nói xéo nói xắt, thế là lại tiếp một bài mắng mỏ. Bài trong khung là ẻm làm, bài ngoài khung là mình đối đáp lại. Nhiều người cứ nghĩ sư tử ăn chay, thực không phải vậy. bóng người khuất trọn giữa non cao bao năm biệt tích chốn phương nào con ngóng từ phụ khắc khắc tưởng khuê phòng quạnh quẻ thời thời than tâm sanh u uất tâm sanh hận nữa kiếp đợi người nữa kiếp oan chỉ thương trẻ nhỏ phận đời bạc nuốt lệ dìu con sống lầm than Làm thơ tùy hứng chẳng cần cao, Nhưng há mặc ai ngớ ngẩn nào ! Bằng trắc còn chưa thông chớ tưởng, Câu vần quá kém chẳng buồn than. Lời ngay, nói thẳng, xin đừng hận, Thơ nhạt, lạc đề, chẳn...
http://writer.NgoHoAnhKhoi.info Nhàn Hàn Am Ký [閒寒庵記]