Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2014

Sáng Tác: Phố Vắng Em

Phố Vắng Em Thong thả bước, len trong con phố cũ, Trời vào xuân vẫn còn chút lạnh se. Hẻm vắng tênh riệu rã chẳng buồn khoe, Màu u ám những cung đường xa lạ. Này em nhé với anh là tất cả, Mỗi bước chân là một tiếng thở dài. Bởi xa em tựa địa ngục đắng cay, Anh phải chịu bước dậm trường xa xứ. Này em nhé những cung đường vô tư lự, Hình như nghe tiếng than thở trong anh. Mới hôm qua phố nhỏ vẫn tươi xanh, Nay lại đượm một màu buồn ủ rũ. Này em nhé những điều chưa từng cũ, Sợi tình anh níu chặt sợi tình em.

Dịch Thơ: Hồng Đậu Sinh Nam Quốc

Hán Ngữ: 红豆生南国, 是很遥远的事情. 相思算什么, 早无人在意. 醉卧不夜城, 处处霓虹. 酒杯中好一片滥滥风情. 最肯忘却古人诗, 最不屑一顾是相思. 守着爱怕人笑, 还怕人看清. 春又来看红豆开, 竟不见有情人去采, 烟花拥着风流真情不在. Hán Việt: Hồng đậu sinh nam quốc Thị ngận diêu viễn đích sự tình. Tương tư toán thập yêu, Tảo vô nhân tại ý. Túy ngọa bất dạ thành, Xử xử nghê hồng. Tửu bôi trung hảo nhất phiến lạm lạm phong tình. Tối khẳng vong khước cổ nhân thi, Tối bất tiết nhất cố thị tương tư. Thủ trứ ái phạ nhân tiếu, Hoàn phạ nhân khán thanh. Xuân hựu lai khán hồng đậu khai, Cánh bất kiến hữu tình nhân khứ thải, Yên hoa ủng trứ phong lưu chân tình bất tại. Dịch thể lục bát: Đậu hồng sinh ở nước nam, Chuyện xưa kể lại mấy lần chửa thông. Hỏi tương tư có gì không, Từ lâu đã chẳng bận lòng chút chi. Ta say giữa phố cuồng si, Tình say men rượu tràn ly phong tình. Thơ xưa quên hết làm thinh, Tương tư tủi hổ riêng mình đắng cay. Dám đâu nhân thế tỏ bày, Sợ người thấu tỏ, sợ đời cười chê.

Sáng Tác: Nhìn Bỉ Ngạn Cười, Nhìn Bỉ Ngạn Khóc

Bỉ ngạn mọc bờ sinh tử, Ký ức qua đây, để lại tương tư. Nhớ thời cả hai chìm trong mộng tưởng, Rong ruổi cùng nhau khắp bốn phương. Bước qua những đền tháp đầy xương, Tượng chúa xót đau nhìn lặng lẽ, Lời nguyện cầu rất khẽ, Cái nhìn âu yếm hoàng hôn. Ân tình kiếp trước còn chôn, Để kiếp này chút tình vương loạn, Gặp nhau rồi đành đoạn, Uống rượu chia ly. Ân tình cũ cuồng si, Gửi Bỉ Ngạn thu vào hồn máu. Mặc ta trong luân hồi lục đạo, Vạn kiếp lưu vong. Cùng nhau vượt qua định kiến tổ tông, Lại quay đầu buông xuôi tất cả, Bỉ ngạn nở hoa không lá, Bỉ ngạn ra lá không hoa. Lá hoa cùng thân Lại không cùng sống. Dối nhau câu phù sinh nhất mộng, Luyến ái còn theo. Bờ Vong Xuyên lạnh lẽo, Hoa Bỉ Ngạn vương hương. Kiếp này lỡ đau thương, Kiếp sau còn mong gặp ? Nhìn Bỉ Ngạn cười, Nhìn Bỉ Ngạn khóc, Trách ta cố chấp. Nhớ chối canh Mạnh Bà ở cửa đầu thai ... Mơ một ngày, Cùng nhau đến chân trời cuối đất. Nắm tay kề cạnh, Lãng du đến chốn khôn c