Bài thơ 1 ng bạn (Phạm Hiển Thái) tặng:
Tớ đi cậu ở lại chơi
Hẹn nhau ở một vùng trời lặng yên
Khách thơ thả nhẹ con thuyền
Lãng du tứ hải trăm miền cỏ hoa
Nhân nay mà nói thật thà
Từ nay tớ gọi cậu là tri âm
Biết rằng hai cõi Sở Tần
Nhưng đường nghệ thuật dừng chân hẹn hò
Trăm năm thoáng cái tóc tơ
Kỳ phùng địch thủ dễ hồ mấy ai?
Nhak nối vần:
Kỳ phùng địch thủ dễ hồ mấy ai
Tớ không mơ cõi bồng lai
Chỉ mong có bạn cùng say với mình
Bùn thì cứ để lặng thinh
Vui thì thơ phú họa bình với nhau
Chuyện đời đổi vật, dời sao
Văn chương cùng lối có nào dễ đâu
Bây giờ lạ trước, wen sau
Thi thơ hòa vận thanh tao đủ rồi
Cuộc đời mấy chục năm trôi
Thắm son thì ít, bạc vôi thì nhiều
Bây giờ vui dc bao nhiêu
Thì mình với cậu cứ liều bấy nhiêu
Sau này lỡ bước phiêu diêu
Cũng xin hẹn găp sáng chiều thi thơ
Trăm năm thoáng cái tóc tơ
Kỳ phùng địch thủ dễ hồ mấy ai?
PT:
Box này xưa cũng lặng yên
Từ tay bé Nhak bỗng nhiên ồn ào
Ba người chưa nghĩa Vườn Đào
Chưa phân huynh đệ thấp cao một lần
Room này thoáng chốc dừng chân
Bao lâu thì lại kẻ gần người xa
Thế gian biển học bao la
Thuyền neo lại bến gọi là tương tri
Hải hồ mai lướt nhẹ đi
Tâm hồn còn một chút gì cho nhau?
Ngoài thơ thì có chi đâu
Chưa nhìn chưa nói một câu với người
Có là lưu thủy hoa trôi?
Cũng thương nhẹ thoáng trên đời có nhau.
Nhak:
Cũng câu muôn sự tại trời
Cớ sao cho gặp ở đời làm chi
Rồi cho rẽ bước chia ly
Để cho nhân thế ướt mi nhói lòng
Nợ đời trả hết cho xong
Rồi mai tỉnh giấc đèo bồng vinh hoa
Sau này xa cách quan hà
Biết là nặng nợ hay là nặng duyên
hóa nhi cũng thật làm siêng
Rảnh sao cứ trút ưu phiền lên thân
Nhớ câu trần thế phù vân
Nữa phần muốn tiếp, nữa phần lại thôi
Box này xưa cũng lặng yên
Từ tay bé Nhak bỗng nhiên ồn ào
Ba người chưa nghĩa Vườn Đào
Chưa phân huynh đệ thấp cao một lần
Room này thoáng chốc dừng chân
Bao lâu thì lại kẻ gần người xa
Thế gian biển học bao la
Thuyền neo lại bến gọi là tương tri
Hải hồ mai lướt nhẹ đi
Tâm hồn còn một chút gì cho nhau?
Ngoài thơ thì có chi đâu
Chưa nhìn chưa nói một câu với người
Có là lưu thủy hoa trôi?
Cũng thương nhẹ thoáng trên đời có nhau.
Nhak:
Cũng câu muôn sự tại trời
Cớ sao cho gặp ở đời làm chi
Rồi cho rẽ bước chia ly
Để cho nhân thế ướt mi nhói lòng
Nợ đời trả hết cho xong
Rồi mai tỉnh giấc đèo bồng vinh hoa
Sau này xa cách quan hà
Biết là nặng nợ hay là nặng duyên
hóa nhi cũng thật làm siêng
Rảnh sao cứ trút ưu phiền lên thân
Nhớ câu trần thế phù vân
Nữa phần muốn tiếp, nữa phần lại thôi
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...