Đối Đáp Thơ: Vô Thường 1



Nhak:
Chu du khắp chốn đường trần
Cái vòng danh lợi mấy lần chưa qua
Bước chân ngang cõi phù hoa
Tưởng mình đã tỉnh, ra là còn say
Chợt đâu thấy mắt xè cay
Ơ hay, tuổi trẻ qua ngày rồi sao ?

Nhak:
Mây trời giấu nắng ở đâu
Để cho mưa gió đổ sầu thế gian
Máy trời khéo xếp trái ngang
Để cho trần tục mang mang giọt buồn
Cuộc đời sao khéo đổ khuôn
Xếp sao đủ cả vai tuồng khác nhau
Giật mình biết giấc chiêm bao
Cái vòng danh lợi vẫn vào chưa ra
Nực cười cái bả vinh hoa
Ta nhìn, ta tự cười ta mấy lần 

PT đáp:
Khóc khóc cho quên lại cười cười
Mơ mơ mộng mộng cũng vậy thôi
Ân ân ái ái còn ân ái
Hận hận thương thương một cuộc đời. 

Nhak:
Buồn thương chi bấy hóa công
Ghét ai sao đổ long đong phận mình
Ông trời khéo biết làm thinh
Mà nhân gian khóc ái tình bấy lâu
Ông trời thật khéo mưu sâu
Để cho gặp gỡ lại sầu chia ly
Vì ai phận khổ làm chi
Vì ai mà một chữ si gieo mầm 

PT đáp:
Gieo mầm bằng những hạt si
Thì tay hái trái sầu bi chuyện thường
Đắng cay trong cái tình trường
Trả vay là sự tỏ tường phận duyên
Còn dòng máu chảy về tim
Sẽ còn sầu muộn lại tìm đến nhau. 

Nhak:
Hôm nay đành bước chia ly,
Em ơi, em có biết j không em.
Những ngày nống ấm êm đềm,
Bây giờ hờ hững bên thềm gió mưa.
Là ai đã quá dối lừa,
Thôi ai ly biệt cho vừa lòng ai.
Việc đời cứ mặc cho say,
Biết đâu cái mạng ngày mai có còn.
Gửi lời ân ngĩa cho tròn,
Tiếng iu vẫn nặng mỏi mòn chờ ai.
Bây giờ lỡ bước bồng lai,
Mong em còn giữ tình ai bên đời.
Nhắn cho thi hữu mấy lời,
Thôi đành kẻ đất người trời xa nhau.
Tâm tình sai sót chút nào,
Thôi đành phải để kiếp sau đền bù.
Tháng hai nếu có tâm tư,
Chút thơ nhớ đốt cho người vị vong.

PT:
Người đi mình chẳng ở đâu
Đôi ba giờ khắc gặp nhau trong đời
Thi nhân phận bạc như vôi
Nâng bao chén đắng cạn rồi xót xa
Thuyền kia nhẹ lướt hải hà
Thuyền này cũng thế trôi qua tháng ngày
Thôi xin giã biệt tại đây
Bài thơ dang dở trên tay mà buồn
Trăm năm sau chút khói hương
Đành mang thắp sớm xót thương cho người.


Nhak:
Sự buồn, tưởng có bấy nhiêu
Trăm năm cười khóc những điều đã qua ....
Bao giờ cho đến tháng ba
Tự tay tảo mộ cho ta một lần ...

PT:
Cần chi phải đến tháng ba
Khi hồn thi sĩ đã là nghĩa trang
Chiều nay tung nắm tro tàn
Để rồi cõi ấy thênh thang thật buồn.




No comments

Post a Comment

Để lại bình luận :...

Home