Sáng Tác: Vô Sự Nhàn

"...Quyền họa phúc trời tranh mất cả
Chút tiện nghi chẳng trả phần ai ..."_ Trích Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu





Câu sinh tử nào cần chi phân giải,
Lẽ thịnh suy há phải có nguyên nhân ?
Cuộc trăm năm lỡ bước chốn phong trần,
Chợt một giấc lần vào nơi mộng ảo.
Người tỉnh táo, người tìm nơi cao ngạo,
Ta say sưa, ta kiếm chốn thanh bình.
Ta tầm thường, ta bỏ chuyện nhục vinh,
Người trí xảo, người tranh câu yếu khỏe.
Đây ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Này người khôn, người kiếm chốn lao xao.
Tỉnh với say, chi biết thấp biết cao,
Khôn và dại, nào là hơn là thiệt.
Đời phù phiếm, rảnh đâu mà hối tiếc,
Người bạc bèo, chi mệt phải ưu sầu.
Vì xưa nay, họa phúc vốn nan cầu,
Bởi kim cổ, hợp tan đâu dễ lượng.
Việc ly biệt, chẳng sao mà miễn cưỡng,
Chốn bể dâu, nào có thể so đo.
Phúc trời cho, càng chẳng phải đắn đo,
Họa mình tạo, chỉ hoài công lo lắng.
Giấc Kê Khang, nào hay điều nhẹ nặng,
Ngựa Tái Ông, đâu biết việc dữ lành.
Cả thế gian, cùng đua chuyện phân tranh,
Mình ta kẻ, hiểu được màu vô sự.
Đừng lo lắng, nhọc lòng câu sinh tử,
Chớ phân vân, suy nghĩ chuyện dỡ hay.
Lo gì phúc mỏng dày,
Ngại gì đức dài ngắn,
Mãi luận bàn đen trắng
Quên đời là chiêm bao.
...

Sáng tác 25/6/2007
Gợi ý từ 1 câu nói của thằng bạn thân


Ghi chú:
"...Mãi luận bàn đen trắng,
Quên đời là chiêm bao..."_ Trích Khóc Phùng Quán của Trinh Đường

"...Ta dại, ta tìm mơi vắng vẻ,
Người khôn, người tìm chốn lao xao"_Trích Trung Tân Ngụ Hứng của Nguyễn Bỉnh Khiêm



PT đáp:
Thơ anh hùng , sống chẳng anh hùng
Thơ mang dũng khí, người trong đớn hèn
Chữ tình ti tiện nhỏ nhen
Cớ gì mà quá luỵ phiền đắng cay?
Đất trời còn sự đổi thay
Huống chi nhỏ bé thân này chúng ta!
Có gần thì sẽ rồi xa
Sự đời tan hợp đã là tự nhiên
Nhục cho chỉ cái tình riêng
Làm cho tâm đảo ý điên vậy à?
Chết đi cho rảnh ta bà
Buồn ra ngoài bãi tha ma mà buồn! 


LH:
Buồn lòng buồn cảnh buồn người
buồn cho thê sự muôn phần đổi thay
Buồn cho thế giới ta bà
buồn cho cái cảnh tha ma lòng buồn.

No comments

Post a Comment

Để lại bình luận :...

Home