Phiên âm:
Hậu quán mai tàn,
Khê kiều liễu tế,
Thảo huân phong noãn dao chinh bí.
Ly sầu tiệm viễn tiệm vô cùng,
Điều điều bất đoạn như xuân thuỷ.
Thốn thốn nhu trường,
Doanh doanh phấn lệ,
Lâu cao mạc cận nguy lan ỷ.
Bình vu tận xứ thị xuân san,
Hành nhân cánh tại xuân san ngoại.
Hậu quán mai tàn,
Khê kiều liễu tế,
Thảo huân phong noãn dao chinh bí.
Ly sầu tiệm viễn tiệm vô cùng,
Điều điều bất đoạn như xuân thuỷ.
Thốn thốn nhu trường,
Doanh doanh phấn lệ,
Lâu cao mạc cận nguy lan ỷ.
Bình vu tận xứ thị xuân san,
Hành nhân cánh tại xuân san ngoại.
Dịch nghĩa:
Nơi quán nghỉ, hoa mai đã tàn
Cầu bên khe, lá liễu lăn tăn
Cỏ thơm, gió ầm, cương ngựa ruổi dong
Nỗi buồn chia ly càng xa càng không biết là cùng
Chảy dài không đứt như nước dòng xuân
Từng tấc, từng tấc ruột mềm
Rưng rưng tràn đầy đầy nước mắt
Lầu cao chớ ra đứng tựa ngoài lan can
Tầm mắt nhìn xa tít, đó là núi xuân
Ngưới đi lại ở ngoài núi xuân đó
Cầu bên khe, lá liễu lăn tăn
Cỏ thơm, gió ầm, cương ngựa ruổi dong
Nỗi buồn chia ly càng xa càng không biết là cùng
Chảy dài không đứt như nước dòng xuân
Từng tấc, từng tấc ruột mềm
Rưng rưng tràn đầy đầy nước mắt
Lầu cao chớ ra đứng tựa ngoài lan can
Tầm mắt nhìn xa tít, đó là núi xuân
Ngưới đi lại ở ngoài núi xuân đó
Nhak dịch:
Hoa tàn, quán cũ,
Cầu khe, liễu rũ,
Cỏ thơm, gió hú,
Cầm cương vui thú,
Chia ly buồn cũ còn lưu
Suối xuân dòng cũ còn lưu dấu hoài...
Đoạn đoạn ruột đau
Rưng rưng lệ trào
Gió lạnh, lầu cao
Đừng tựa ngoài rào
Núi xuân xa tít tầng cao
Có người quen cũ nơi nào đó chăng ?
Cầu khe, liễu rũ,
Cỏ thơm, gió hú,
Cầm cương vui thú,
Chia ly buồn cũ còn lưu
Suối xuân dòng cũ còn lưu dấu hoài...
Đoạn đoạn ruột đau
Rưng rưng lệ trào
Gió lạnh, lầu cao
Đừng tựa ngoài rào
Núi xuân xa tít tầng cao
Có người quen cũ nơi nào đó chăng ?
Phạm Thái dịch:
Quán xưa tàn cội mai già
Cạnh bên cầu nát liễu sa lá vàng
Cỏ thơm chờ gió lạnh hoang
Say trên lưng ngựa dặm ngàn ruổi rong
Sinh ly tử biệt khôn cùng
Chảy dài vô tận như dòng nước xuân
Lòng đau từng đoạn xẻ phân
Trên mi suối lệ đã dần cạn khô
Lầu cao gió rét xa mờ
Núi xuân mới đó mà giờ cách xa
Vẳng nghe tiếng sáo ngân nga
Người đi đi mãi chẳng là nhớ thương.
Cạnh bên cầu nát liễu sa lá vàng
Cỏ thơm chờ gió lạnh hoang
Say trên lưng ngựa dặm ngàn ruổi rong
Sinh ly tử biệt khôn cùng
Chảy dài vô tận như dòng nước xuân
Lòng đau từng đoạn xẻ phân
Trên mi suối lệ đã dần cạn khô
Lầu cao gió rét xa mờ
Núi xuân mới đó mà giờ cách xa
Vẳng nghe tiếng sáo ngân nga
Người đi đi mãi chẳng là nhớ thương.
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...