Lục Bát Ký Tập I



1.
Sự buồn, tưởng có bấy nhiêu
Trăm năm cười khóc những điều đã qua ....
Bao giờ cho đến tháng ba
Tự tay tảo mộ cho ta một lần ...

2.
Ai đem mùa hạ bỏ đâu
Để ai còn tiếc lá sầu vàng rơi
Tình ai trắng bạc cả rồi
Khéo lo đám lá xa rời cành cây

3.
Cũng mong trả lại ngàn mây cuối trời ...
Trăm năm một giấc cuộc đời,
Là cho hay nhận, là vơi hay đầy ?
Những gì còn nắm trong tay
Biết ai mà trả, biết ai mà đòi ?
Tơ tình một sợi mà thôi,
Ta thà ôm xuống tuyền đài còn hơn.

4.
Cũng câu muôn sự tại trời
Cớ sao cho gặp ở đời làm chi
Rồi cho rẽ bước chia ly
Để cho nhân thế ướt mi nhói lòng
Nợ đời trả hết cho xong
Rồi mai tỉnh giấc đèo bồng vinh hoa
Sau này xa cách quan hà
Biết là nặng nợ hay là nặng duyên
hóa nhi cũng thật làm siêng
Rảnh sao cứ trút ưu phiền lên thân
Nhớ câu trần thế phù vân
Nữa phần muốn tiếp, nữa phần lại thôi

5.
Thơ thiền ta đã thuộc làu
Mà sao lòng vẫn một màu tâm si
Trăm năm huyễn thể ra gì
Tưởng lòng đã dứt thị phi thói đời
Tâm can sao vẫn chơi vơi
Phải chăng lòng vẫn lả lơi bóng tình
Chợt cười 2 chữ vô minh
Ơ hay quả đúng là mình đó sao
Thôi thôi mơ giấc chiêm bao
Ráng xem nhân thế cái màu hư chân
Việc đời dứt bỏ phân vân
Biển sầu gai góc cứ lần mà bơi
"...Gió thu đùa cái già rơi
Vừa xem vừa ngẫm sự đời hiện ra..."

6.
Kỳ phùng địch thủ dễ hồ mấy ai
Tớ không mơ cõi bồng lai
Chỉ mong có bạn cùng say với mình
Bùn thì cứ để lặng thinh
Vui thì thơ phú họa bình với nhau
Chuyện đời đổi vật, dời sao
Văn chương cùng lối có nào dễ đâu
Bây giờ lạ trước, wen sau
Thi thơ hòa vận thanh tao đủ rồi
Cuộc đời mấy chục năm trôi
Thắm son thì ít, bạc vôi thì nhiều
Bây giờ vui dc bao nhiêu
Thì mình với cậu cứ liều bấy nhiêu
Sau này lỡ bước phiêu diêu
Cũng xin hẹn găp sáng chiều thi thơ
Trăm năm thoáng cái tóc tơ
Kỳ phùng địch thủ dễ hồ mấy ai?

7.
Chu du khắp chốn đường trần
Cái vòng danh lợi mấy lần chưa qua
Bước chân ngang cõi phù hoa
Tưởng mình đã tỉnh, ra là còn say
Chợt đâu thấy mắt xè cay
Ơ hay, tuổi trẻ qua ngày rồi sao ?

8.
Mây trời giấu nắng ở đâu
Để cho mưa gió đổ sầu thế gian
Máy trời khéo xếp trái ngang
Để cho trần tục mang mang giọt buồn
Cuộc đời sao khéo đổ khuôn
Xếp sao đủ cả vai tuồng khác nhau
Giật mình biết giấc chiêm bao
Cái vòng danh lợi vẫn vào chưa ra
Nực cười cái bả vinh hoa
Ta nhìn, ta tự cười ta mấy lần 

9.
Buồn thương chi bấy hóa công
Ghét ai sao đổ long đong phận mình
Ông trời khéo biết làm thinh
Mà nhân gian khóc ái tình bấy lâu
Ông trời thật khéo mưu sâu
Để cho gặp gỡ lại sầu chia ly
Vì ai phận khổ làm chi
Vì ai mà một chữ si gieo mầm 

10.
Hôm nay đành bước chia ly,
Em ơi, em có biết j không em.
Những ngày nống ấm êm đềm,
Bây giờ hờ hững bên thềm gió mưa.
Là ai đã quá dối lừa,
Thôi ai ly biệt cho vừa lòng ai.
Việc đời cứ mặc cho say,
Biết đâu cái mạng ngày mai có còn.
Gửi lời ân ngĩa cho tròn,
Tiếng iu vẫn nặng mỏi mòn chờ ai.
Bây giờ lỡ bước bồng lai,
Mong em còn giữ tình ai bên đời.
Nhắn cho thi hữu mấy lời,
Thôi đành kẻ đất người trời xa nhau.
Tâm tình sai sót chút nào,
Thôi đành phải để kiếp sau đền bù.
Tháng hai nếu có tâm tư,
Chút thơ nhớ đốt cho người vị vong.   

No comments

Post a Comment

Để lại bình luận :...

Home