Floran:
Phù hoa xây mộng thiên đường
Mơ chim liền cánh gió sương chẳng rời
Trăm năm dâu bể đổi dời
Mộng hoài mộng ảo người thời hanh hao
Nghĩ rằng đất rộng trời cao
Thời gian dằng dặc tình nào ngại chi
Đâu ngờ cách biệt chia li
Vườn hồng hoang vắng cành si héo mòn
Đàn kia cất tiếng nỉ non
Như là ai oán lòng son đợi chờ
Chỉ mong chẳng phải giả vờ
Yêu nhau thì chớ nghi nghờ lòng nhau
Nguyện lời tát bể kể sao
Rừng khuya một tiếng tiêu dao lặng thầm
Đã là một kiếp bạc cầm
Sớm ong tối bướm hương trầm đê mê
Cung mây gác lại lối về
Đoái hoài gì những khen chê người đời
Rối lòng nên phải vẽ vời
Ca hoa thưởng nguyệt cho vơi âu sầu
Đã là mưa nắng dãi dầu
Thì cần gác tía son lầu làm chi
Hoang mang tìm một lối đi
Lững lơ cành quế mắt mi đượm buồn
Mỏng tang như cánh chuồn chuồn
Vỡ oà bọt nước mưa tuôn hiên nhà
Đã là ý thoảng lời qua
Cớ sao day dứt chẳng thà đừng quen
Bao mùa cúc nở tàn sen
Vì ai mà cứ chong đèn đêm thâu
Kĩ càng mũi chỉ đường khâu
Thôi em về chốn bùn nâu quê mùa
Ví như ngọn cỏ gió lùa
Xanh tươi nào vướng hơn thua bụi trần
Đào nguyên hé cổng mấy lần
Chỉ xin làm kẻ phàm nhân giữa đời
Nhak:
Dẫn: "Đào nguyên hé cổng mấy lần
Chỉ xin làm kẻ phàm nhân giữa đời " - Trích
Trăm năm dăm chục cuộc chơi,
Không phiền con tạo phải mời vào chung.
Thử chơi cho biết cố cùng,
Thử chơi cho biết anh hùng là đâu.
Thử chơi kinh kệ áo nâu,
Thử chơi áo gấm, trên đầu ô sa.
Chơi từ cõi tục ta bà,
Chơi đến cõi phật, nại hà, bồng lai.
Cuộc đời là một giấc say,
Thử xem con tạo dở hay thế nào ...
Floran:
Bồng Lai mở cửa ta vào
Nại Hà xin để người vào ta ra
Cõi Phật ta nghĩ quá xa
Nếu người mà muốn, tha ta một lần
Trần gian ta chẳng phân vân
Dẫu mai tử tận cũng gần người thương
Áo gấm đâu thiết vấn vương
Ô sa thôi bỏ, tứ phương là nhà
Anh hùng chết cũng ra ma
Một mai sư chết há ra quỉ thần?
Tâm như thu thủy trong ngần
Đi khắp tam giới ta cần sợ ai?
Nhak:
Tâm mà thu thủy chẳng sai,
Thì đâu tục lụy tháng ngày tình si,
Phù hoa chẳng chút vương chi,
Trần gian nào có khác gì bồng lai ?
Đã ham duyên tục gái trai,
Còn mơ chung mộ tháng ngày trầm luân !
Trần gian toàn chuyện phân vân,
Mãi lo tử tận được gần người thương !
Còn đem "thu thủy" khoa trương,
Chỉ e tam giới một đường sân si !
Floran:
Sân si thì mặc sân si
Người thương trăm kẻ sá gì tình nhân
Trầm luân chung mộ ai cần
Thu thủy trong vắt hồng vân soi mình
Người sao mà cứ rập rình
Bẻ đôi chữ nghĩa tội tình cho ta
Tục duyên chỉ muốn tránh xa
Tiên duyên nếu có ta thà dửng dưng
Lời ong tiếng bướm thôi đừng
Băn khoăn do dự ngập ngừng phân vân
Nhak :
Ái tình cắt đứt khỏe thân,
Khổ đau cho dứt một lần rồi thôi,
Còn hơn tơ tưởng bồi hồi,
Chia ly còn ước luân hồi kiếp sau !
Lời vàng mấy lượt đã trao,
Thôi cho xin một tiếng chào từ đây,
Lời thơ như gió như mây,
Bay đi cho hết tháng ngày trần gian ...
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...