Xướng Họa : Thất Ngôn Bát Cú 1


StValentine xướng:
Đau lòng quạnh vắng nhớ xa xăm
Canh cánh chờ trông cả đứng nằm
Hảo hữu mai danh lâu cả tháng
Anh hùng ẩn tích suốt bao năm
Thương về cảnh cũ, buồn hiu quạnh
Tiếc mãi ngày xưa, lệ ướt đầm
Hỡi cố nhân về đây tụ hội
So tài đối ẩm chút dư âm


Nhak họa:
Cảnh cũ tìm đâu đã xa xăm ?
Yêu chi kẻ đứng với người nằm ?
Thơ nay chẳng đượm, so chi tháng ?
Bạn cũ không còn, kể gì năm ?
Buồn bạn quên thơ, chiều cô quạnh !
Thương ai nhớ cảnh, mắt lệ đầm !
Mừng cho thi xã còn đây hội,
Thưởng rượu, say thơ cùng xướng âm ...


Koi tiếp họa:
Người còn cảnh há có xa xăm
Yêu quý nhau chung cả đứng nằm
Bạc tóc xanh lòng, sợ chi tháng
Cựu bằng tân hữu, chẳng ngại năm.
Sống đời vui ích đâu cô quạnh
Giúp kẻ lầm than bớt lệ đầm
Vẹn tám câu chào thi xã hội
Tinh thần phấn chấn hứng chút âm.


Nhak tiếp họa:
Cảnh còn, người mất ngẫm xa xăm
Kẻ đứng khóc thương kẻ đã nằm.
Tóc bạc thương tôi qua những tháng,
Xanh lòng đành chịu chẳng bao năm.
Đời tàn không bạn nên cô quạnh,
Phận bạc vô tình phải lệ đầm.
Thôi viết vài câu cho đủ hội,
Mang thơ chẳng dám về nơi âm ...


Koi họa:
Cảnh vương hình bóng đã xa xăm... 
Ráng sống tốt không phụ kẻ nằm
Dẫu ấy thương ông qua những tháng
Cũng rằng vui hưởng lại bao năm
Không bạn thì bè, sá chi quạnh?
Có rủi tất may, đáng lệ đầm
Tới lúc sang sông được tụ hội
Vẫn không thẹn lỗi chốn dương âm.


Nhak họa:
Nhờ người năm tới ngóng xa xăm
E tới phiên ta kẻ phải nằm ;)
Tôi xuống, thương anh còn dài tháng,
Người còn, khóc kẻ đã tròn năm.
Không con, không cháu, mồ hiu quạnh,
Thêm bạn, thêm bè, càng lệ dầm.
Thôi, một chén canh xong một hội,
Mong quên được cả chốn dương âm ...


Koi họa:
Eo ôi chẳng dám ngóng xa xăm
Ấy cứ tự suy… có chắc nằm?
Ấy xuống, đây thương còn những tháng,
Kẻ đi, người xót tiếc bao năm.
Chẳng con cháu chửa hẳn cô quạnh!
Nhiều bạn bè rồi chắc lệ đầm?
Ấy ấy chớ đi chờ tớ hội.
Ý thông đâu đó hẵng về âm.


Nhak họa:
Đệ ơi sao chẳng ngóng xa xăm,
Trần thế nào ai chẳng phải nằm ?
Sống gửi, mong chi thêm dài tháng,
Thác về, ước mỗi giỗ hằng năm.
Người thân đâu nữa mà không quạnh ?
Bằng hữu luyến lưu mới lệ dầm !
Vì đệ, ta chờ cho đủ hội,
Cùng nhau sóng bước để về âm ...


Koi họa:
Vậy thì ta cũng ráng xa xăm
Ta ngóng đến khi ta được nằm.
Sống có huynh, ta mong dài tháng!
Thác cùng ta, huynh chẳng kỵ năm.
Người thân huynh có ta đỡ quạnh.
Bằng hữu cũng ta khỏi lệ đầm!
Hứa nhé! Quân tử chờ chung hội,
Cùng nhau sóng bước để về âm...


Nhak họa:
Cảm ơn người hứa ngóng xa xăm,
Quân tử nay yên cái phận nằm.
Tấc đất kệ cho rêu vạn tháng,
Khúc xương cũng mặc gió ngàn năm.
Đệ huynh tri kỷ quên hiu quạnh,
Bằng hữu đồng thanh đỡ lệ đầm.
Trần thế mấy đâu người họp hội,
Lẽ nào chẳng sánh bước nơi âm...


HuanYu họa:
Song tướng kia ngóng mãi xa xăm.
Sướng chi rứa thì cũng phải nằm.
Sống vui chết khoái quản chi tháng.
Sinh dữ tử lành mặc kệ năm.
Sang giàu hữu nhân đồng cô quạnh.
Sắc sắc không không vô lệ đầm.
Sánh bước hiên ngang cùng vui hội.
Sao mặc trần gian khóc người âm.


Nhak họa lại Huanyu:
Lâm Ly hai tướng nghĩ xa xăm.
Lung Lạc tử sinh chuyện đứng nằm.
Lam Lũ lâu rồi nài chi tháng.
Lầm Lì nhiều trận ngại gì năm.
Long Lanh sương đọng mồ cô quạnh.
Lú Lẫn thơ điên lệ vẫn đầm.
Lũ Lượt cũng về chung một hội.
Lạc Lòng nhẹ bước đón người âm.



No comments

Post a Comment

Để lại bình luận :...

Home