Floran :   Nhặt trăng rơi vãi trong vườn  Đêm nay lạnh lắm giường này chờ ai?  Gió nào hiu hắt tóc mai  Sương rơi ngọn cỏ gót hài gấm hoa  Người là ta.. hay là ta  Trong cơn ngơ ngẩn tưởng ta là người?  A ha cho trọn tiếng cười  Ơ hờ mắt biếc tìm lời vu vơ  Vung tay mơ ngã chỏng chơ  Hất chân mộng đã mịt mờ khói sương  Lòng thương thì nói lòng thương  Thương mà không đặng lạc đường thế thôi  Xưa thì còn nghĩa trầu vôi  Nay thời bất lực đơn côi gọi thầm  Một tơ chín khúc ruột tằm  Những tháng tháng đợi những năm năm chờ  Vì tình ai nỡ làm ngơ  Cắm sào chỉ quyết đợi chờ nước xuân  Loanh quanh luẩn quẩn vòng luân  Xuân chưa thấy mặt, đông quân đã mời  Thôi mà! Ai chẳng một thời  Ngây ngô mơ tưởng những lời trăm năm  Bỏ đi! Về suối ta nằm  Thả thơ vào gió thì thầm vấn vương  Trồng hoa điểm hạc câu sương  Tầm thư ta đến vô thường cỏ hoa  Vui ta rót nửa chung trà  Buồn thì một chén rượu tà cùng anh  Hỏi rằng anh chịu hay chăng?  Cùng ta lên núi làm thằng chăn dê  Chẳng hẹn mà cũng chẳng...
http://writer.NgoHoAnhKhoi.info Nhàn Hàn Am Ký [閒寒庵記]