Có những giọt nước mắt,
không rơi mà chỉ đọng trên khóe mắt,
Này mặt trời ơi,
Xin đừng tắt,
Để lại ta một mình sợi tóc chơi vơi ...
Hôm nay ta đã thật thảnh thơi,
Chẳng còn ai,
làm phiền ta suy nghĩ.
Chẳng còn những câu hỏi,
lả lơi huyền bí :
"Anh ơi, anh àh, anh có nhớ em không ?"
Muốn rơi mà chẳng thể rơi,
Một góc trời tây đầy vơi ...
Một góc trời đông hờ hững ...
Lời chia tay nói chẳng thành câu,
đành buông lững,
Xa nhau rồi, có biết quý lấy nhau ?
Trời xanh xá hỏi một câu,
Trăm năm tơ tóc bao sầu bao vui ?
Em ơi, nước mắt chảy xuôi,
Có khi chỉ đọng trên khóe mắt,
Ông trời đối với người, có bao giờ thôi khe khắt,
Mà khóc một lần, mưa ướt cả trần gian ...
Riêng anh nước mắt muốn chảy ngàn,
Mà sao chỉ đọng được trên khóe mắt,
Chỉ đọng được trên khóe mắt,
Trên khóe mắt,
.... mà thôi ....
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...