Dẫn: Thể loại đối thi này thú vị ở chỗ mỗi câu đều có từ đối lập nhau. Trong câu càng có nhiều cặp đối lập lại càng hay.
Ath xướng:
Kẻ khóc người cười có nhớ chi.
Làng chơi ong bướm đến rồi đi.
Buồn thân bán phấn, mua vui khách,
Nhục cảnh buôn hương, tiếp rượu tì.
Phận đã bạc rồi sao thắm lại?
Duyên chưa đầy vại vội vơi đi...
Rượu thơ có đượm trên môi nhạt?
Say đã bao lần, tỉnh mấy khi?
Ghi chú: khóc-cười; đến-đi; buồn-vui; bán-mua; bạc-thắm; đầy-vơi; đượm-nhạt; say-tỉnh; tổng cộng 8 cặp.
Chủ nhân họa:
Cố nhớ, giả quên để được chi ?
Yêu gì kẻ đến với người đi ?
Bán sầu, mua lấy niềm vui khách,
Vứt quý, lượm thêm kiếp tiện tì
Phận lạnh, duyên nồng, vui cũng khổ
Nợ dài, tình ngắn, đến như đi
Khóc cười, thêm bớt tình nồng nhạt
Say tỉnh méo tròn biết mấy khi ?
Ghi chú: nhớ-quên; đến-đi; sầu-vui, bán-mua; vứt-lượm; quý-tiện; lạnh-nồng; vui-khổ; dài-ngắn; đến-đi; khóc-cười; thêm-bớt; nồng-nhạt; say-tỉnh; méo-tròn. Tổng cộng 15 cặp.
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...