Chủ nhân:
Hỏi anh giờ có trả không ?
Bao nhiêu nước mắt nhói lòng bao đêm.
Cười em nhân thế trả thêm,
Cười anh nhân thế êm đềm trả thay,
[ Trăm năm một giọt nồng cay,
Trả sao cho đủ tháng ngày trầm luân ... *]
[...*] Phần này đánh sau nên phần tiếp thơ bắt đầu từ câu trước.
[...*] Phần này đánh sau nên phần tiếp thơ bắt đầu từ câu trước.
Rio Kiddo:
Trách chi tình bạc đời cay,
Trách chi ảo mộng nợ vay trăm lần,
Duyên nghiệp đã lỡ vào thân,
Sao người không trả phân vân sự đời?
Chủ nhân:
Sự đời chẳng phải dùng lời,
Trăm duyên một mộng đợi người cùng trao.
Dù cho vạn đắng ngàn đau,
Vẫn xin cùng một lối vào nhân gian...
Rio Kiddo:
Cửa trần đã khép năm xưa,
Người xưa quên lối, ai đưa đường về.
Một mộng một tỉnh một mê.
Ngàn năm vẫn một lời thề chóng phai.
Rio Kiddo:
Cửa trần đã khép năm xưa,
Người xưa quên lối, ai đưa đường về.
Một mộng một tỉnh một mê.
Ngàn năm vẫn một lời thề chóng phai.
Chủ Nhân:
Yêu nhau cơ sự liêu trai,
Anh quên, em nhớ chờ ngày tái sinh,
Em quên, anh vẫn chung tình,
Cùng nhau qua cửa tam sinh một lần...
Rio Kiddo:
Cảnh giới nào bước chân anh đến.
Em lưu lạc nơi miền xa xôi.
Một hôm vỡ chén giao bôi.
Rượu nồng thôi cạn, người say không về.
Chủ Nhân:
[Đâu cảnh giới, bước chân anh đến.
Sao còn em, lưu bến xa xôi.
Một hôm vỡ chén giao bôi.
Rượu nồng đành cạn, người thôi chẳng về. *]
[....*] Chỉnh thơ.
Trăm năm cũ, lời thề có nhớ,
Vạn lời xưa, chung thủy, còn chờ.
Em ơi trời chỉnh tỏ mờ.
Còn anh chỉ vẫn giữ đợi chờ mình em
Ghi Chú: Bắt đầu từ câu nói "mà giờ anh có trả ko" của Rio Lâm, một văn sĩ trẻ ở Mỹ.
Duyên sanh, duyên diệt cũng bởi một câu, một chữ.
Cũng vì duyên sanh duyên diệt đấy mà kéo dài muôn kiếp muôn đời.
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...