Chủ Nhân Thi Viên xướng:
Ghé bước lầu thơ, khách vắng hoe,
Tường rêu lối cỏ chẳng buồn khoe.
Bạn xưa giờ hẳn vui trò mới,
Quán cũ thôi đành lặng tiếng chòe.
Duyên đoạn, trách gì câu nói cũ,
Nghĩa xưa, gửi lại nét chữ nhòe.
Bạn thơ còn nhớ ân tình cũ,
Đốt chút văn thơ lửa lập lòe.
Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo họa:
Ghé tai nghe ngóng, dưới tàng hòe,
Tường vắng, chim chuyền hót chí choe!
Bạn bút bây giờ đâu chẳng tới?
Quán thơ từ ấy cũng buồn hoe...
Duyên rơi lá rụng vàng mấy lũ?
Nghĩa trọi nghiên trơ bụi phủ nhòe.
Bạn đã xa rồi, ta vẫn ngủ?!
Đốt dòng mộng mị dưới thân hòe...
Thi Hữu Huỳnh Thanh An họa:
Bóng chiều vương giọt nắng vàng hoe.
Đời đã nhạt rồi chẳng dám khoe:
Trắng xác vô hồn chôn mắt biếc,
Đục ngầu vô cảm tiếng chim chòe.
Thơ xưa vẫn đọng tràn trang giấy,
Lệ cũ chưa tuôn thấm ướt nhòe.
Cúi tạ đôi dòng người đốt xuống!
Bụng còn mấy chữ móc ra lòe...
Thi Hữu Trần Ngọc Nhật họa:
Lạc ghé vườn xưa đóm lập lòe
Tâm can thổn thức mắt đỏ hoe
Bạn xưa đâu đã vui trò mới
Quán cũ vẫn rộn vang tiếng chòe
Duyên đoạn, nợ đây còn chưa dứt
Nghĩa xưa, tình đó chẳng dám khoe
Tri âm tương ái mong cùng lại
Kẻo lạnh đôi câu chữ dần nhòe.
Thi Hữu Rubi họa:
Trở lại hương xưa mắt buồn hoe
Vườn thưa, giậu vắng đóm lập lòe
Ao bèo cô quạnh không cá nhảy
Hoàng hôn đơn lẻ tiếng chim chòe
Giang sơn thi phú nhiều ẩn sĩ
Lữ khách hải hồ đâu dám khoe
Hoài niệm một thời nay xa vắng
Lệ sa thương tiếc, nét chữ nhòe.
Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo,
chỉnh thơ của Thi Hữu Vương Tiểu Kỳ:
Thấy ai nghe ngóng dưới tàng tre,
Tí tách xung quanh tiếng chích chòe.
Bạn bút vô tình nay đã tới!
Quán thơ rồi đấy rộn tiếng vè
Bao mùa lá rụng qua ai biết?
Mấy đợt nắng vàng khách vắng hoe!
Xưa những anh hào nay hội tụ
Cơ đồ dựng lại , chẳng mơ hòe!
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...