Thi Hữu Trần Nguyễn Bảo xướng:
Lưu luyến chi đây một kiếp người?
Hồn lan thân trúc khổ mười mươi!
Vén lên làn tóc mang sương giá,
Chuốt lại bờ mi vấy bụi đời...
Họng đắng môi gầy tham chút ái
Thân tàn ma dại khát tình người...
Mặc cho thế sự thời chua chát
Nhếch miệng cười ai, nửa miệng cười!
Chủ Nhân Thi Viên họa:
Thân trúc hồn lan cũng đời người
Thoáng qua một khắc, mấy đôi mươi ?
Trúc ôm thân trúc đành cùng giá
Lan quyện môi lan chịu tiếng đời
Mèn mét, kệ thây con luyến ái !
Chu choa, thèm chó cái lòng người !
Ta gieo mật ngọt trong đời chát,
Ngó mỉa ông trời, sảng khoái cười ...
Vẫn còn lưu luyến Nhak huynh ơi!
ReplyDeleteNgày lớn, tâm tư phủ bụi đời.
Cơm áo gạo tiền bâu bút lép,
Yêu hờn hiếu nghĩa áp nghiên còi...
Thân này lạc giữa dòng kinh tế,
Hồn ấy trôi trong cõi khuất đời.
Than thở đôi lời cùng bạn hữu,
Thi từ phủ bụi Nhak huynh ơi...