"Trời tây lạnh chút cõi lòng
Rượu kia ta biết say nồng cùng ai ?"
Trời tây không bạn để cùng ngồi,
Gió lạnh theo đâu đã lạnh rồi.
Nhớ cốc rượu nồng cùng ấm lạnh,
Thèm câu chuyện cũ sẻ đơn côi.
Lấy dăm thơ nhạt ra than thở,
Nhận chút lòng say đã ngậm ngùi.
Đêm lạnh gió đâu về đầy lại,
Trời tây không bạn để cùng ngồi.
Theros họa lại:
"Đông Tây chẳng phải là hai,
Chung bầu trời đất cũng ngày cũng đêm!
Thôi thôi đừng trách chi thêm,
Ngày sau sẽ tỏ ai người tri âm!"
Trời đất đông tây há khó ngồi?
Đêm mang làm chiếu lót chung rồi.
Nhận đồng ngày tháng làm tri kỷ
Lấy lẽ vầng trăng há bảo côi?
Thèm rượu thèm trà khoan than thở!
Nhớ người nhớ cảnh mới ngậm ngùi!
Gió trăng ngày tới cùng nhau lại..
Trời đất đông tây há khó ngồi?
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...