Skip to main content

Posts

Showing posts from January, 2014

Sáng Tác: Yêu Thương

Yêu thương rơi rớt trên đường, Đến khi cuối nẻo chợt buồn trắng tay. Cười ai ngây ngất đắm say, Thong dong đành một tháng ngày bình yên. Nhắm nghiền đôi mắt mơ tiên, Thấy ta Lưu Nguyễn vào miền thiên thai... Lisbon, 19.01.2014 "Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào nguyên..."  - Trích Thiên Thai của Văn Cao Ghi Chú: Thiên Thai là tên của chuyện Lưu Thần và Nguyễn Triệu đời nhà Hán nhân tiết Đoan Dương (5-5 âm lịch) vào núi Thiên Thai hái thuốc, bị lạc lối về. Hai người tao ngộ tiên nữ, kết làm vợ chồng. Sống hạnh phúc được nửa năm thì hai chàng nhớ quê muốn về thăm. Các tiên nữ cho biết đây là cõi tiên, đã về trần là không thể trở lại, song vẫn không giữ được hai chàng. Lưu, Nguyễn hồi hương thấy quang cảnh khác hẳn xưa, thì ra họ xa nhà đã bảy đời. Buồn bã, hai người trở lại Thiên Thai thì không thấy tiên đâu nữa...

Sáng Tác: Nhuộm

Yêu thương khờ dại mấy lần, Miễn còn khờ dại là còn yêu thương. Mỗi ngày thêm một tinh tường, Mỗi ngày lại bớt yêu thương mấy phần. Tuổi thêm, sương gió thêm dần, Cửa tim thôi lại thêm lần khép then. Bạc đầu còn nhuộm được đen, Bạc lòng thì nhuộm gì thêm bây giờ ? Lisbon, 19.01.2014   

Lục Bát Ký (Lời Tựa)

Có những điều đã qua mà trí nhớ tầm thường của con người ta không bao giờ ghi lại được. Khoa học tiên tiến cho người ta cái quyền được lưu trữ kí ức hình ảnh, ký ức âm thanh qua những tấm ảnh, những đoạn phim, những băng ghi âm. Nhưng có những ký ức không thể ghi lại được, cái mà ta gọi là cảm xúc.  Có những sự kiện đi qua trong đời, chỉ duy nhất một lần, khiến ta vỡ ra những điều tươi đẹp của cuộc sống này. Những ký ức đẹp đó gợn lại trong tâm trí ta như làn hơi sương mỏng manh chẳng bao giờ rõ. Ta biết trong khoảng khắc diệu kỳ đó, ta chạm vào được khởi nguồn hạnh phúc của trần gian. Nhưng đời thì dài, mà khoảng khắc đó thật quá ngắn, không khỏi khiến cho ta nuối tiếc đôi lần. May mắn cho ai có cơ hội ghi lại những phút giây thần tiên ấy. Đẹp đẽ làm sao! Cuốn lục bát ký này là một vườn hồi niệm. Những vụn vặt của đời sống được ghi lại bằng cảm xúc rất thật và chân thành. Bởi vì viết cho chính mình, nên không cần phải che đậy bằng vô vàng những chiếc mặt nạ đẹp đẽ phù ho

Sáng Tác: Vô Duyên

Người về cõi mộng không nhìn lại, Kẻ ở trần gian chẳng đoái lòng. Dẫu có tương phùng thiên vạn kiếp, Vô duyên đối mặt cũng bằng không.

Sáng Tác: Nghe Người Đi Ngoài Phố

Người đi ngoài phố năm xưa, Có còn bỡ ngỡ chiều mưa hôm nào. Chim bay mỏi cánh hanh hao, Trắng đường phố cũ mưa ngâu giã từ. Mắt đêm từng giọt tạ từ, Mấy khi kết trọn mộng đầu đâu em. Yêu thương biết đã lỡ tìm, Một đời biết đã bên thềm đau thương. Miệt mù dáng cũ còn vương, Người đi cho trọn dặm đường phố quên. Ghi chú: Người Đi Ngoài Phố là sáng tác của nhạc sĩ Anh Việt Thu, bài nghe được do ca sĩ Như Quỳnh trình bày. Nghe vào một đêm tháng giêng.