Hán Văn:
渡頭春草綠如烟
春雨添來水拍天
野徑荒涼行客少
孤舟鎮日擱沙眠
Phiên Âm:
Độ đầu xuân thảo lục như yên,
Xuân vũ thiêm lai thủy phách thiên.
Dã kính hoang lương hành khách thiểu,
Cô chu trấn nhật các sa miên.
Chủ Nhân dịch thơ:
Đầu bến, cỏ xuân xanh mờ khói,
Bờ nước, mưa xuân rọi nhịp trời,
Phố vắng, bên đường không khách ghé,
Thuyền côi, say giấc cả ngày thôi.
渡頭春草綠如烟
春雨添來水拍天
野徑荒涼行客少
孤舟鎮日擱沙眠
Phiên Âm:
Độ đầu xuân thảo lục như yên,
Xuân vũ thiêm lai thủy phách thiên.
Dã kính hoang lương hành khách thiểu,
Cô chu trấn nhật các sa miên.
Chủ Nhân dịch thơ:
Đầu bến, cỏ xuân xanh mờ khói,
Bờ nước, mưa xuân rọi nhịp trời,
Phố vắng, bên đường không khách ghé,
Thuyền côi, say giấc cả ngày thôi.
Ghi chú: Thấy bài thơ đưa trên trang cá nhân của một người bạn, rảo bước dịch thơ. Bài tựu trung không quá khó dịch, vì chọn thể tự do. Về độ khó, câu một chủ yếu ở chữ "lục như yên", tức là xanh như màu khói (ráng mây) của bầu trời, khó chuyển ngữ cho rõ được ý đó. Câu hai khó ở chữ "thuỷ phách thiên", tức là nước rọi lại bầu trời, mưa nhịp trên bầu trời ra sao, thì khi rơi xuống nước, nhịp lại y hệt vậy, tương đối khó dịch. Còn lại không mấy khó khăn. Lợi dụng thể tự do, cố ý ép ba câu đầu, ở trạng ngữ, đều là âm trắc mạnh : "đầu bến", "bờ nước", "phố vắng", để khi kết ở câu bốn thì nhấn bằng âm bằng nhẹ thật nhẹ: "thuyền côi", nhờ vậy đưa được dấu ấn riêng, so với bài gốc (bài gốc của bốn câu đều nhẹ, không có chút đột biến, là nỗi buồn của kẻ an nhàn).
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...