Sáng Tác: Người Quen Xa Lạ



Yêu thương chạy lạc nhầm người,
Cho mình chạy lạc giữa đời mênh mông.
Lỡ thương một kẻ trắng lòng,
Se sao cho đặng chỉ hồng mỏng manh.
Vờ quên cười nói lặn lành,
Mặc tim nát vỡ trăm mành tả tơi.
Một thương thoáng chốc tôi ơi,
Hai thương lùng lạnh của người mới quen...


"Cười lên cho hết giấc đời,
Khóc đi cho mưa trắng cả một trời xôn xao..." - Trích đoản cú của tôi



No comments

Post a Comment

Để lại bình luận :...

Home