Cô đơn cõi lạ xa lẻ mộng,
Mấy nỗi trần gian cản giấc nồng,
Năm mới lùa thêm nhiều lạc lõng,
Để người đơn lẻ lại buồn trông.
Nhạc buồn quấn lấy giấc mùa đông,
Để kẻ cô đơn lại dối lòng,
Vờ ta hạnh phúc luôn tràn dại,
Xếp gối ngăn đi giọt lệ này.
Năm mới mong sao nhiều niềm hay,
Niềm cũ nhiều phen khốn đốn rồi,
Vết thương chuyện cũ đành khép lại,
Một giọt chồi non kịp phục hồi.
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...