Một ông tăng hỏi hòa thượng Triệu Châu:
- Con chó có Phật tánh không?
Sư đáp:
- Đều là Không
Cái khó của công án này là ở chổ, nếu bảo con chó có Phật tánh thì sao nó không thành phật, nếu bảo con chó không có Phật tánh vậy thì nó lẫn người cũng không thành phật. Vậy trả lời có hay không có thì cũng đều không thành phật được. Trả lời không thì chấp vào không, trả lời có thì chấp vào có. Thành ra trả lời không được là đúng. Cho nên Vô Môn Quan mới nói, "ngươi như kẻ nằm mộng, biết mà không thể nói ra được", đó là ý này.
Sư đáp Không, vốn không phải là câu trả lời cho câu hỏi, mà là câu trả lời cho chủ ý hỏi. Nếu hiểu chữ Không này rồi, thì không còn câu hỏi này nữa, còn câu hỏi này tức là chưa hiểu chữ Không. Con chó không phải con chó, phật tánh cũng chẳng phải phật tánh, thế thì con có có phật tánh hay không còn có ý nghĩa gì ?
Nếu tăng hỏi lại sư "Con chó là Không, hay phật tánh là Không?" thì không biết sư sẽ trả lời thế nào ?
Comments
Post a Comment
Để lại bình luận :...