Skip to main content

Posts

Showing posts from August, 2011

Sáng Tác: Cánh Bướm Đêm

Đêm mất ngủ lạ gì đâu tá, Cũng chẳng qua một chút suy tư, Giữa đêm tiếng gió đưa thư, Tiếng mưa thánh thót từ từ đọng rơi. Làn gió thoảng thanh thơi nhẹ lướt, Từng hạt mưa tha thướt vụt qua, Khép mình làn gió cánh hoa, Nương nương mấy hạt sương ra trên mình. Bỗng ánh lửa thìn lình vụt tắt, Trong màn đêm, ánh mắt lướt nhanh, Nép mình giữa phiến lá xanh, Vẫy vùng mưa gió phân tranh sống còn. Một cảnh bướm héo hon rung rấy, Vạn đợt mưa đưa đẩy ì ầm, Một cơn gió lạnh căm căm, Đổ dồn cánh bướm như băm như nghiền. Cánh yếu ớt liều thân bé nhỏ, Sao dám đem mà đọ gió mưa, Mặc cho mưa gió dập vùi, Mặc cho thân xác dập vùi gió mưa. Ngoài song cửa vụt bay cánh bướm, Rơi xuống lầu chẳng gợn âm thanh, Bầu không cánh bướm lườn nhanh, Cuốn theo làn gió mong manh giữa trời. Trong bóng tối chơi vơi lặng lẽ, Giữa bầu đêm quạnh quẽ hoang vu, Màng khuya mưa gió mịt mù, Nào ai để ý canh thâu bướm tàn. Chỉ người khách miên mang không ngủ, Mới đ...

Sáng Tác: Vịnh Lục Bình

Bảy nổi ba chìm biển bốn bề Dập dìu són biển cũng không nề Thân mềm cũng kệ mưa dông đến Bút nhỏ mặt cho gió bão về Xuôi sóng thì lo gì sóng lớn Nương dòng đâu sợ mãi dòng tê Lúc cần phãi biết lui mà tiến Vững chãy không lay giữa bão mê.

Sáng Tác: Vịnh Bức Tranh

Nào ai nuối tiếc bức tranh nhòe Phai lạt màu son, đổi sắc tre Nét vẽ phũ phàng không đọng vết Chớm màu bội bạc chẳng buồn khoe Bụi theo năm tháng dần đầy bám Mực đượm gió sương cứ nhạt nhòe Nhắm mắt trông theo từng nét ố Đèn con ánh sóng cứ lập lòe.

Sáng Tác: Vịnh Con Diều

Lùa mây lướt gió bóng mong manh, Cắt giữa lưng trời sợi chỉ mành. Vương cánh tay nồng đua gió lớn, Căng lồng ngực trẽ với mây xanh. Cánh diều gặp gió bay bay mãi, Tiếng sáo vượt dông vụt vụt nhanh. Nếu chẳng một ần vùng bão tố, Bao giờ mới lộng giữa trời xanh.

Sáng tác: Vịnh Bình Trà

Chủ Nhân: Thời gian sao khéo vụt nhanh nhanh, Nghi ngút bình trà khói mỏng manh. Men ngọc ngà màu làn tuyết trắng, Nét hoa phai nhạt cảnh non xanh. Vân trà sóng lớp in sâu vết, Chữ ố từng dòng khắc lộng quanh. Năm tận đá vàng còn luống đổi, Huống hồ chi một ấm trà thanh. Đông: Khen ai khéo xếp thú thanh tao Tinh mơ một ấm ngỡ tiêu dao Nâng lên sóng nước cuồn cuộn chảy Hạ xuống giang hà ngả nghiêng chao Cứng đầu dễ vỡ thà ngọc nát Ngạo ngễ ngước trời chí bay cao Tận cùng năm tháng còn vết tích Chết về đất mẹ có làm sao.

Sáng Tác: An Nhàn

An nhàn ai dám bảo dễ nào? Thãnh thơi ta vốn vẫn ước ao, Ngày đi, đêm đến luôn rỗi rãnh, Cuộc sống thần tiên vẫn chán sao. Nhàn hạ ôm cần nhả dây câu, Tựa cây làm gối nghĩ giờ lâu, Nắm câu đợi cá dây không động, Mới đó chiều tà đón canh thâu. Nhàn hạ nhờ đàn trỗi khúc tiên, Thánh thót từng âm trãi ưu phiền, Hòa với ngàn chim đang lãnh lót, Khúc nhạc nàp hơn khúc thiên nhiên. Nhàn hạ pha màu làn cọ buông, Chút vàng tô điểm sắc thu buồn, Mấy đường nghuệch ngoạc gam màu lạnh, Sắc màu nào tả được tâm hồn. Nhàn hạ vung tay nét bút ngông, Hạ mấy vần thơ trải cỏi lòng, Từng chữ đắng đo thanh bằng trắc, Mà ý thơ kia vẫn chưa thông. Câu cá đánh đàn có được nào? Nét mực câu thơ vẫn chán sao! Thãnh thơi dẫu có là trên cảnh, An nhàn ai dám bảo dễ nào?

Sáng Tác : Mưa Đêm

Tiếng mưa rả rít suốt đêm hè, Mưa rét đọng vào bức sáo tre. Sương buốt không thua băng đông đóng, Mưa tê chẳng kém gió bân về. Trời gào vỡ đất run chồi cỏ, Gió thét tan mây lạnh tiếng ve. Đêm giá yên lòng trong nệm ấm, Biết chăng có kẻ lạnh ngoài hè. Bài gồm các từ chỉ cái lạnh: rét, buốt, băng, tê, run, lạnh, giá, băng, đông, gió bân .

Sáng Tác : Thuận Nghịch Độc

Đầy rụng cánh mai gốc xác xơ Núi ôm mây vẽ cảnh như thơ Cây hàng rũ bóng in trần tục Sóng lớp soi hình rọi mộng mơ Mây với gió mưa đưa khúc sáo Đất cùng sương tuyết nối duyên tơ Đây tiên cảnh lồng xen tục cảnh Ngây ngất như say tựa ngẫn ngơ. Ngơ ngẫn tựa say như ngất ngây Cảnh tục xen lồng cảnh tiên dây Tơ duyên nối tuyết sương cùng đất Sáo khúc đưa mưa gió với mây Mơ mộng rọi hình soi lớp sóng Tục trầnn in bóng rũ hàng cây Thơ như cảnh vẽ mây ôm núi Xơ xát gốc mai cánh rụng đầy.