Skip to main content

Posts

Showing posts from April, 2012

Đối Đáp Thơ: Cơn mơ-Nước mắt

Theros xướng: Cơn mơ gởi lại bên thềm cũ, Người đã đi rồi biệt mấy thu? Hai đứa đôi đường, duyên phận trái, Mỗi người một lối, gác sầu ưu. Một mai gặp gỡ, còn chào hỏi, Hay sẽ phớt lờ, bước vô tư? Duyên hết nợ tàn, âu cũng phận, Xin sầu chớ để luống trang thư... Chủ Nhân đáp: Nước mắt chăng còn say mộng cũ, Bao nhiêu duyên nợ đã thiên thu. Cười trời khéo xếp bao ngang trái, Rủ đất cùng nâng chén phiền ưu. Tình bạc quên rồi xin chớ hỏi, Duyên mòn cố nhớ để ưu tư ? Mượn chuyện cổ kim sầu chút phận, Chết rồi xin đốt mấy tâm thư ...

Đối Đáp Thơ: Tiểu Đối Thi

Dẫn: Thể loại đối thi này thú vị ở chỗ mỗi câu đều có từ đối lập nhau. Trong câu càng có nhiều cặp đối lập lại càng hay. Ath xướng: Kẻ khóc người cười có nhớ chi. Làng chơi ong bướm đến rồi đi. Buồn thân bán phấn, mua vui khách, Nhục cảnh buôn hương, tiếp rượu tì. Phận đã bạc rồi sao thắm lại? Duyên chưa đầy vại vội vơi đi... Rượu thơ có đượm trên môi nhạt? Say đã bao lần, tỉnh mấy khi? Ghi chú: khóc-cười; đến-đi; buồn-vui; bán-mua; bạc-thắm; đầy-vơi; đượm-nhạt; say-tỉnh; tổng cộng 8 cặp. Chủ nhân họa: Cố nhớ, giả quên để được chi ? Yêu gì kẻ đến với người đi ? Bán sầu, mua lấy niềm vui khách, Vứt quý, lượm thêm kiếp tiện tì Phận lạnh, duyên nồng, vui cũng khổ Nợ dài, tình ngắn, đến như đi Khóc cười, thêm bớt tình nồng nhạt Say tỉnh méo tròn biết mấy khi ? Ghi chú: nhớ-quên; đến-đi; sầu-vui, bán-mua; vứt-lượm; quý-tiện; lạnh-nồng; vui-khổ; dài-ngắn; đến-đi; khóc-cười; thêm-bớt; nồng-nhạt; say-tỉnh; méo-t...

Sáng Tác Thơ : Lặng Lẽ

Lặng Lẽ Kìa nắng trôi đâu màu át úa Đôi gót gian trần lạng lẽ bụi phai Ôi kìa dòng sông sao còn ở lại Những  tiếng yêu thương  xưa lặng lẽ đâu về ? Lại một bài thơ chẳng hiểu mình viết gì ...

Sáng Tác Thơ : Chờ nhau ở giữa chốn lưng chừng trời

Chờ nhau qua gió qua mưa, Chờ nhau qua cả trời vừa phủ mây. Chờ nhau nếm hết mê say, Chờ nhau trải cả tháng ngày thanh xuân. Hôm qua chợt thấy bân khuân, Vì em vượt cửa trầm luân mất rồi. Chạy theo tay níu rối bời, Lời xưa anh hứa thành lời kiếp sau. Lần này lỡ trượt mất nhau, Lần sau xin đợi cửa vào thanh xuân. Chờ nhau ở cửa trầm luân, Chờ nhau ở giữa chốn lưng chừng trời... ... Thôi đừng chờ nữa người ơi Lời thơ trong lúc say mèm Tỉnh ra có lúc chẳng thèm ngó chơi ...

Đối Đáp Thơ: Cung Tiên

Hạ Du: Nhân tình thế thái vốn oan khiên Hận hận yêu yêu cũng muộn phiền  Hữu ý, lạc hoa trôi mấy nẻo Vô tình, lưu thủy chảy bao niên Đời đời rối rắm trong từ “nợ” Kiếp kiếp loanh quanh bởi chữ “duyên” Nợ nợ duyên duyên hà tất giữ Chi bằng trở lại chốn cung tiên.. Chủ Nhân: Cung tiên há có chỗ để về ? Đã lụy trần gian đắm bến mê. Còn tưởng thanh tao cười lãng thủy, Đã thôi ân nghĩa chữ phu thê. Nợ ôm một kiếp sầu đau đớn, Duyên giữ muôn dây mới não nề. Duyên nợ chút này ai muốn giữ ? Trần gian trót lỡ một câu thề !

Dịch Thơ: Một Nửa của Nguyễn Hoàng Sơn

Dẫn : dịch xuôi từ tiếng nước ngoài ra tiếng việt nhiều rồi, nhân có dịp ngày "Printemps des Poètes" do tổ chức "Touraine Sans Frontières" mời giao lưu thơ vào tháng 4 năm 2012 nên dịch bài này từ Việt sang Pháp để phục vụ cho ngày hội. Bài dịch này dùng thể decasyllable. Một Nửa Nửa cốc nước cũng làm vơi cơn khát, Nửa vầng trăng đủ cho kẻ mộng mơ, Nửa sự thật không còn là sự thật, Tình yêu không một nửa bao giờ! Tôi tự hỏi: Phải chăng mình khe khắt? Thế giới này vạn vật chia hai! Nhưng tôi biết điều này là sự thật: Trong cuộc đời không ai chết thay ai! Moitié Moitié d’un verre d’eau, la soif satisfait, Moitié de lune entièrement nous plait. Moitié de la vérité n’est plus vrai. Et l’amour à moitié ne dure jamais. Je me demande : “Est-ce parfaitement clair ?” Que le monde est divisé en deux folles ! Mais je sais qu’une chose est tout à fait vraie : Dans la vie, personne ne meurt pour personne ! Decasyllabe là thể...

Dịch Thơ: Bài Thơ Đôi Dép của Nguyễn Trung Kiên

Dẫn : dịch xuôi từ tiếng nước ngoài ra tiếng việt nhiều rồi, nhân có dịp ngày "Printemps des poètes" do tổ chức "Touraine Sans Frontières" mời giao lưu thơ vào tháng 4 năm 2012 nên dịch bài này từ Việt sang Pháp để phục vụ cho ngày hội. Bài dịch này dùng thể dodesyllable. Bài Thơ Đôi Dép [...] Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ, Có yêu đâu mà chẳng rời nửa bước, Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược, Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau. [...] Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi, Mọi thay thế sẽ trở thành khập khễnh, Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết, Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu. [...] Poème Des Souliers [...] On ignore quand et où ils se sont rencontrés. Sans dire je t’aime mais sans se séparer d’un pas,  Ils sont toujours ensemble sur tous les sentiers:  Sur tapis de velours ou dans les rues des rats.  [...] Si un jour on perdait l’un de ces deux souliers,  Tout remplacement deviendrait très compliqué.  Même...