Skip to main content

Posts

Đối Đáp Thơ : Phù Hoa của Floran

Floran: Phù hoa xây mộng thiên đường Mơ chim liền cánh gió sương chẳng rời Trăm năm dâu bể đổi dời Mộng hoài mộng ảo người thời hanh hao Nghĩ rằng đất rộng trời cao Thời gian dằng dặc tình nào ngại chi Đâu ngờ cách biệt chia li Vườn hồng hoang vắng cành si héo mòn Đàn kia cất tiếng nỉ non Như là ai oán lòng son đợi chờ Chỉ mong chẳng phải giả vờ Yêu nhau thì chớ nghi nghờ lòng nhau Nguyện lời tát bể kể sao Rừng khuya một tiếng tiêu dao lặng thầm Đã là một kiếp bạc cầm Sớm ong tối bướm hương trầm đê mê Cung mây gác lại lối về Đoái hoài gì những khen chê người đời Rối lòng nên phải vẽ vời Ca hoa thưởng nguyệt cho vơi âu sầu Đã là mưa nắng dãi dầu Thì cần gác tía son lầu làm chi Hoang mang tìm một lối đi Lững lơ cành quế mắt mi đượm buồn Mỏng tang như cánh chuồn chuồn Vỡ oà bọt nước mưa tuôn hiên nhà Đã là ý thoảng lời qua Cớ sao day dứt chẳng thà đừng quen Bao mùa cúc nở tàn sen Vì ai mà cứ chong đèn đêm thâu Kĩ càng mũi chỉ đường khâu Thôi em về chố...

Đối Đáp Thơ : Ngậm ngùi của Floran

Floran: Hoàng hôn một cõi đi về Trăm năm chưa trọn lời thề đã phai Ngậm ngùi ai tiễn bước ai? Cân đo đong đếm đường dài bao xa Tình như là một cánh hoa Thương thay sớm nở tối tàn chông chênh Tình như là biển lênh đênh Mông mênh sóng biếc nào dò nông sâu Tình như là chiếc bóng câu Bay nhanh ngang cửa gieo sầu mình ta Tưởng trời chỉ đổ mưa sa Ngờ đâu bão nổi giang hà chao nghiêng Lạnh lùng thay giấc cô miên Chăn đơn gối chiếc lệ xuyên đêm dài Cuộc tình diễn đã trọn vai Sao còn thao thức nhớ hoài làm chi? Tơ hồng dẫu đứt còn si Trời xanh quá quắt lắm khi trêu người…. Nhak : Dẫn: "Tơ hồng dẫu đứt còn si Trời xanh quá quắt lắm khi trêu người…." - Trích Hạt si gieo khắp trong đời, Hỏi sao quả đắng chẳng rời lấy thân ? Ràng ràng duyên nợ phù vân, Còn đeo cho lắm bụi trần làm chi ? Chẳng xem huyễn thể ra gì Để xem con tạo làm gì được nhau ... Sadlove : Biết rằng sẽ mãi khổ đau, Sao ta chẳng thể xa nhau hỡi người? Lắm khi tạo hóa trêu đời, Sao ...

Đối Đáp Thơ : Như sương, như gió, như mây của Floran

Floran : Như sương như gió như mây Người đi đôi bữa mai gầy hanh hao Liễu nghiêng bóng rũ nghẹn ngào Hồ in khói toả xôn xao sóng lòng Chữ duyên chữ nợ có không? Trúc xanh hờ hững, cành hồng buông rơi Ngày xưa khép cửa khung trời Ngày sau còn nhớ một lời cho nhau Ước như trăm triệu vì sao Nghìn năm vẫn gặp đâu nào chia li Ước cho chung một lối đi Làm đôi bươm bướm mà si muôn đời Ước ngày dâu bể đổi dời Hương vương vạt áo chẳng rời phút giây Ước luôn như nước biển đầy Rì rào sóng bạc mê say men tình Người làm thinh ta làm thinh Sầu đông thôi để một mình ta mang Mai kia có biết đá vàng Đường xa vạn dặm còn thênh thang tình? Sợ gì thế thái nhân sinh Phàm phu nào biết ngọc quỳnh trong đêm Ta gieo mầm quế bên thềm Ta trồng giao thụ cung tiên đợi người Ta mời mây gió ghé chơi Ta kêu ong bướm reo lời thiết tha Ta dệt chiếu gấm lụa hoa Ta rót mĩ tửu ta pha bình trà Ta đem đàn nguyệt ngân nga Ta mài nghiên ngọc giấy ngà trước sân Xin người đừng mãi phân vân T...

Đối Đáp Thơ: Thơ

HVT Khởi: Phố đông người, phố đông nhiều lối. Anh nay vô tâm rẽ trái, Em còn đợi chờ ai? Con phố rộng dài... Một mình em Lặng lẽ Trông! Phố đông người sao tim em vắng? Sài Gòn từng chiều nhạt nắng Em trôi trong khoảng lặng... Tình yêu nồng mặn Nay lạc mất! Vội vã Xa! Phố mưa buồn, phố tung mù nước. Em anh không còn chung bước Vội vàng đời xuôi ngược Lướt vội qua nhau... Hai lối rẽ, Nhạt nhòa! Quên! Nhak: Thất tình xô đẩy, khiến tâm suy. Lục căn phạm, khiến tâm nguy. Ngũ uẩn, rối tâm trí. Tứ đế vấn truy. Tam bảo quy. Nhị ý. Nhất. ( Thất tình: Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục) (Lục căn : Sắc dục, Thính dục, Hương dục, Vị dục, Xúc dục, Pháp dục) (Ngũ uẩn : Sắc Thụ Tưởng Hành Thức) (Tứ đế: Khổ Đế , Tập Khổ Đế, Diệt Khổ Đế, Đạo Đế) (Tam bảo : Phật, Pháp, Tăng) (Nhị ý : Tiến và Thoái) (Nhất thể là Phật)  PT: Đương là tình cảm thật lâm ly Nhak quỷ nhào vô từ bi Cứ tréo nghoe là thích Chẳng cần biết chi Nói chẳng nghe Tên Nhak Lỳ!  ...

Lục Bát Ký Tập II

1. Nắng mưa bào bạc mái đầu, Đêm đêm tình cũ vò nhàu tim ai Hăm ba tuổi mới qua ngày, Mà đâu tóc bạc đã thay nửa đầu .. 2. Hạt si gieo khắp trong đời, Hỏi sao quả đắng chẳng rời lấy thân ? Ràng ràng duyên nợ phù vân, Còn đeo cho lắm bụi trần làm chi ? Chẳng xem huyễn thể ra gì Để xem con tạo làm gì được nhau ... 3. Trăm năm dăm chục cuộc chơi, Không phiền con tạo phải mời vào chung. Thử chơi cho biết cố cùng, Thử chơi cho biết anh hùng là đâu. Thử chơi kinh kệ áo nâu, Thử chơi áo gấm, trên đầu ô sa. Chơi từ cõi tục ta bà, Chơi đến cõi phật, nại hà, bồng lai. Cuộc đời là một giấc say, Thử xem con tạo dở hay thế nào ... 4. Tâm mà thu thủy chẳng sai, Thì đâu tục lụy tháng ngày tình si, Phù hoa chẳng chút vương chi, Trần gian nào có khác gì bồng lai ? Đã ham duyên tục gái trai, Còn mơ chung mộ tháng ngày trầm luân ! Trần gian toàn chuyện phân vân, Mãi lo tử tận được gần người thương ! Còn đem "thu thủy" khoa trương, Chỉ e tam giới m...

Đối Đáp Thơ: Thuận Nghịch Độc 2

Nhak Khởi: Đầy rụng cánh mai gốc xác xơ Núi ôm mây vẽ cảnh như thơ Cây hàng rủ bóng in trần tục Sóng lớp soi hình rọi mộng mơ Mây với gió mưa đưa khúc sáo Đất cùng sương tuyết nối duyên tơ Đây tiên cảnh lồng xen tục cảnh Ngây ngất như say tựa ngẩn ngơ GTN: Trăng đùa gió mở cánh yêu yêu Bến lạ thuyền neo tạm gác chèo Vàng dát mặt sông rào rạt sóng Khói sương mờ phủ láng lai triều Làng ven phủ rợp cây in bóng Nước mẩy tràn rong bãi dạt bèo Vang hát khúc vẳng chiều tha thiết Ngàn mây lả lả gió xiêu xiêu

Sáng Tác: Ái Tình Là Cái Chi Chi ?

Ái Tình là cái chi chi Ái tình là cái chi chi Không phải người thân cũng hoen mi Vui tương ngộ Buồn phân ly Gặp gỡ sinh lòng thân thiết Bên nhau nhớ nhau da diết Bao giờ cho đến thời ly biệt Khiến cho nhau ruột thắt lòng đau Làm cho nhau cơ cực gian lao Uất hận mà chi Đớn đau làm gì Xưa nay có ai thoát khỏi câu tình ái Nhắc cẩn thận vẫn vướng hoài Biết bao nhiêu lần nói câu không thể Biết bao nhiêu lần đòi đoạn u mê Tưởng đã đến gần bờ hạnh phúc Vẫn vướng vào tình ái ê chề Lạnh bờ môi Tiếc thương tôi Lòng này chợt đến nơi thiên đàng Cho đời ai mệt mỏi Cho lòng ai rối bời Đón ánh nắng bình minh sang Lãng du mãi trên đất trời rộng mở Ta đi trong mênh mang Ai đi mà thêng thang  Phạm Thái : Biết là không mãi mãi Nhưng ước gì thời gian khi ấy Dừng lại ít lâu Biết là đầu môi chót lưỡi những câu... Nhưng vẫn ước, ta cứ tin như thế Biết là sự vĩnh hằng chẳng thể Như nước ...